Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 166 - Chương 166 - Không Được Nhúc Nhích! Cảnh Sát Đây

Chương 166 - Không được nhúc nhích! Cảnh sát đây
Chương 166 - Không được nhúc nhích! Cảnh sát đây

Chương 166: Không được nhúc nhích! Cảnh sát đây

Cô buông hai tay bỏ túi lớn túi nhỏ lại tại chỗ, nhanh chóng lấy thẻ công tác của mình từ trong túi ra, bất ngờ lao đến trước mặt tên trộm, giơ cao thẻ công tác lên, hét lớn: “Không được nhúc nhích! Cảnh sát đây!”

Trong nháy mắt này, Dịch Gia Di quả thật ngầu muốn chết!

Giống như đóng phim vậy, thu hút sự chú ý của những người đi đường xung quanh, họ không khỏi khen ngợi: “Nữ cảnh sát bắt trộm, xinh quá!”

Tiểu Gia Như đứng sau lưng chị gái, nhìn Dịch Gia Di với dáng người thẳng tắp, tư thế hiên ngang, trong mắt tràn đầy vẻ tôn sùng.

Đó là chị gái của tôi đó!

Người siêu ngầu này chính là chị gái của tôi!

Nếu không có gì khác xảy ra, ước mơ của cô ta sẽ ngay lập tức thay đổi từ “lớn lên trở thành nữ minh tinh” thành “lớn lên trở thành nữ cảnh sát!”

Tên trộm vặt bị Dịch Gia Di đột nhiên nhảy ra dọa hết hồn, quay đầu nhìn thoáng qua cô rồi vung chân định chạy.

Bà dì nọ bị mất đồ cũng phản ứng nhanh chóng, sau khi nhận ra đồ của mình đã bị lấy cắp, bà ta vung cánh tay to khỏe và mạnh mẽ chộp lấy vai tên trộm.

Roẹt một tiếng, cái áo của tên trộm vặt bị xé toạc, gã quay đầu chửi thề một câu:

“Toàn gia sản (Chết mẹ hết đi)!”

“Anh nói cái gì?” Dịch Gia Di bước lên một bước, làm việc cũng phải bắt được thủ phạm.

Tên trộm vặt thấy cô mặc đồng phục học sinh, dáng người yếu ớt nên hoàn toàn không sợ cô chút nào, gã lấy lại bình tĩnh, hất tay bà dì kia ra, đẩy đối phương một cái sau đó đứng thẳng người, trông còn hung dữ hơn cả Dịch Gia Di, gã nghiêng người tới quát to: “Chửi cô đấy thì sao? Madam?”

Gã thậm chí còn làm bộ định đánh cô.

Ngay khi nghé con mới sinh không sợ hổ Dịch Gia Di định vạc lại vài câu thì đột nhiên sau lưng tên trộm vặt có một nhóm người lao vù vù tới.

Tên trộm vặt thấy Dịch Gia Di không hề ra tay mới đoán cô là cảnh sát mới, rất yếu ớt, đang định từ từ ra vẻ ta đây rồi chạy trốn sau, nào ngờ vừa định mở miệng thì chéo cánh có một cú đá phi tới, tên trộm vặt không đề phòng kêu ối một tiếng rất đau, trong nháy mắt đã không thể khoa trương được nữa mà biến thành kẻ xúi quẩy.

Lưu Gia Minh thu chân về đứng vững, Tam Phúc đã kịp lao tới trước mặt ngay lúc tên trộm vặt định nhảy lên rồi bỏ chạy, anh ta húc đầu gối vừa nhanh vừa mạnh lên thắt lưng tên trộm vặt, hại gã lại kêu loạn xạ, không thể nhúc nhích được nữa.

Sau đó Tam Phúc rút còng tay ra để khóa lại, lại móc ví tiền từ trong túi của tên trộm vặt ném cho bà dì đứng một bên, lúc này anh ta mới xách tên trộm đứng dậy.

Những người vừa rồi đứng xem náo nhiệt đều cảm thấy hoa mắt, sao vừa rồi còn đang lo lắng nữ cảnh sát bị đánh, đột nhiên lại có một đám đàn ông vạm vỡ xuất hiện, đánh tên trộm vặt ngã lăn ra đất vậy?

Nữ cảnh sát có vệ sĩ mặc thường phục sao?

“Oa! Tiểu Thập Nhất của chúng ta thật uy phong! Mặc thường phục ra ngoài cũng có thể lập công bất cứ lúc nào!” Lưu Gia Minh vừa đá tên trộm vặt một cước giờ đây cảm thấy cực kỳ sảng khoái, tươi cười nhìn Dịch Gia Di, vui vẻ khen ngợi.

“Đúng đó!” Gary cười ha ha, bắt chước hành động vừa rồi của Dịch Gia Di, lấy thẻ công tác từ trong túi ra rồi hét lên: “Không được cử động! Cảnh sát đây!”

Sau khi bắt chước xong, anh ta vỗ tay và cười to: “Madam thật ngầu! Nữ cảnh sát xinh đẹp ngầu lòi nhất Hương Giang chính là cô!”

Dịch Gia Di đỏ mặt khi được khen, chỉ biết cười ngây ngốc.

Vừa rồi cô thật sự chỉ nhất thời bốc đồng, nghĩ lại nếu không phải mọi người đột nhiên là thần binh từ trời giáng xuống thì cô thật sự có khả năng đã bị bắt nạt rồi.

Sau này phải rèn luyện quyền cước, bằng không đối đầu với kẻ xấu chẳng phải chỉ có nước mồm thì to mà sức thì không có hay sao?

“Sao các anh lại ở đây hết vậy?” Dịch Gia Di gãi đầu, ngượng ngùng hỏi.

Anh Tam Phúc kéo tên trộm vặt ra và giao gã cho cảnh sát mặc quân trang đang tuần phố, Lâm Vượng Cửu thì lại thong thả đi đến trước mặt Dịch Gia Di, giải thích:

“Hôm nay tổ C có nhiệm vụ bắt người, cần phải bày thiên la địa võng trong trung tâm mua sắm, nhân lực không đủ, chúng tôi và tổ A đều đến địa điểm xác định để chặn người, kết quả không chặn được ai và thế là mọi người giải tán trước.”

Bình Luận (0)
Comment