Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 173 - Chương 173 - Đi Tắm Rồi Ngủ Một Giấc Đi

Chương 173 - Đi tắm rồi ngủ một giấc đi
Chương 173 - Đi tắm rồi ngủ một giấc đi

Chương 173: Đi tắm rồi ngủ một giấc đi

Kể từ ngày bị bắt, Trương Đại Phúc lại chưa từng mở miệng một lần trong vô số những lần bị thẩm vấn.

Cơm có thì ăn, cũng không ồn ào cãi cọ, nhưng luôn cúi đầu không nói gì cả, không biết là đang mưu tính chuyện gì nữa, vẫn cố chấp hạ quyết tâm làm một người câm, các thám tử đành thay nhau chịu đựng, mặc dù đã giằng co đến mức sắc mặt của Trương Đại Phúc trắng bệch, quầng thâm dày dưới mắt, trong mắt tràn ngập tơ máu, nhưng tình trạng của các thám tử cũng chẳng tốt được đến đâu, hơn nữa vì mãi không thu hoạch được gì mà mấy người Lưu Gia Minh ngược lại trông càng thê thảm hơn.

“Quả nhiên anh ta giống y như bà lão đã nói, là một người rất thông minh.” Gary gãi đầu, khi đi ra khỏi phòng thẩm vấn vẻ mặt có hơi nóng nảy, cả người giống như đang ở trong một điểm giới hạn nào đó, sắp sụp đổ luôn rồi.

“Đi tắm rồi ngủ một giấc đi.” Phương Trấn Nhạc khoanh tay, vỗ lên bả vai của Gary, thông qua cửa sổ nhìn thấy Trương Đại Phúc vẫn ngồi đó cúi đầu, mím môi như cũ.

Lưu Gia Minh vừa ăn cơm trở về, uống nhanh một hớp nước rồi đi tới bên cạnh Phương Trấn Nhạc: “Anh Nhạc, chúng ta vào trong đó tiếp tục chịu đựng cậu ta hả?”

“Ừm.” Phương Trấn Nhạc gật đầu.

“Người này thật khó chơi, đe dọa và dụ dỗ đều xài hết cả rồi, nhưng chẳng chiêu nào hữu dụng hết, nếu không phải bây giờ không cho phép thì em thật sự muốn đánh anh ta quá.” Lưu Gia Minh thở dài, đẩy cửa vào gật đầu với chú Cửu.

Đôi bên giao ban, chú Cửu nghiện thuốc lá đã sớm ngứa ngáy lắm rồi, ông ta quay người đi ra khỏi phòng thẩm vấn ngay.

Các thám tử thay ca nhau ra trận mà còn như thế, vậy nhưng Trương Đại Phúc vẫn còn ngồi yên, thật sự có thể chịu đựng được.

Phương Trấn Nhạc ngồi bên bàn, vắt chéo hai chân quan sát Trương Đại Phúc thật cẩn thận.

Trong ba ngày, bọn họ đã làm rất nhiều chuyện rồi. Nhà của Trương Đại Phúc đã thành hiện trường hung án, bên bộ phận giám định đã kiểm tra ba lần, khu vực bên ngoài căn nhà cũ cũng bị lật ngược lên trời, các loại xét nghiệm cũng đã cho ra kết quả, báo cáo cũng đã làm xong, nhưng cứ cố tình thiếu mất khẩu cung và ghi chép khai nhận của hung thủ.

Vụ án thi thể trong thùng các tông trước kia vì hung thủ mãi không chịu khai mà thẳng đến mấy chục năm sau vẫn còn tranh luận, rất nhiều người từ đầu đến cuối đều cảm thấy đây là một án oan.

Từ đó có thể nhìn ra lời khai của hung thủ có ảnh hưởng lớn bao nhiêu tới quá trình điều tra phá án của một vụ án và quyết định của tòa án.

Đặc biệt vụ án chặt xác bây giờ còn có một vấn đề không nhỏ, hôm qua Phương Trấn Nhạc đã lấy được báo cáo chẩn đoán thương tích của người bị hại được cứu hôm qua là Ngô San Vinh.

Sự thật ngược đãi có tồn tại nhưng sự thật xâm hại lại không tồn tại.

Cô gái trẻ bị thương khắp người nhưng vẫn còn trinh.

Mà toàn bộ xác nữ trong vụ án chặt xác đều có dấu vết bị xâm hại, một điểm này không phù hợp với người bị hại Ngô San Vinh.

Bây giờ chưa có kết quả so sánh DNA của hung thủ và DNA của Trương Đại Phúc, bọn họ vẫn cần phải đợi.

Sáng hôm nay khi pháp y Hứa Quân Hào nói chuyện về vụ án này với Phương Trấn Nhạc có nhắc tới bọn họ quả thật đã phát hiện ra đốm tinh trùng trên khối thi thể, nhưng vì tình trạng phân hủy của thi thể nghiêm trọng nên trên báo cáo của bọn họ chỉ có thể viết [Đốm tinh trùng của người nào đó trên khối thi thể] mà không có cách nào xác định những vệt tinh trùng này rốt cuộc được để lại khi nạn nhân còn sống hay là sau khi chết.

Phải chứng minh người đã xâm hại nạn nhân để lại vết tinh trùng và người bóp chết nạn nhân là cùng một người, còn cần xét nghiệm cơ quan sinh dục của nạn nhân, nhưng toàn bộ các bộ phận mang theo thông tin liên quan đều đã bị hung thủ xử lý một cách rất cẩn thận, hoặc là đã phân hủy nghiêm trọng, hoặc là đã hóa xương hết, hoàn toàn không có cách nào lấy được bất cứ thông tin gì.

Công tác muốn thông qua vết bóp trí mạng ở cổ nạn nhân để tìm được dấu vân tay của hung thủ cũng vì các loại nguyên nhân khác nhau mà cho đến nay vẫn chưa thể hoàn thành.

Nói cách khác, bây giờ phía cảnh sát quả thật có “nhân chứng, vật chứng đủ cả” nhưng cũng không hề “bắt gian tại trận,” muốn đặt một dấu bằng giữa người và tang chứng vẫn còn cần các bằng chứng xác thực hơn.

Bình Luận (0)
Comment