Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 180 - Chương 180 - Bá Nhạc Kiêu Ngạo 1

Chương 180 - Bá Nhạc kiêu ngạo 1
Chương 180 - Bá Nhạc kiêu ngạo 1

Chương 180: Bá Nhạc kiêu ngạo 1

Có một lần bị người đánh gãy ngón tay, anh ấy không muốn tốn tiền tới phòng khám nên tự nẹp rồi băng ngón tay mình lại, uống thuốc giảm đau ngủ mê mệt, sau khi phát sốt hai ngày anh ấy thật sự cũng chịu đựng qua được, tuy rằng sau này ngón tay lệch đi nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc anh ấy đánh người.

Qua vài năm, anh cả nói anh ấy đang yêu đương, để chuẩn bị cho sau này sẽ kết hôn thì phải bắt đầu làm công việc đường hoàng ngay từ bây giờ, chính là tìm từ cửa hàng này đến cửa hàng khác, làm công việc này đến công việc khác, dần dần cũng tích được một ít tiếng tăm, bắt đầu có người bằng lòng nhận anh ấy làm công theo tuần.

Sau khi anh ấy mất tích, em không tin anh ấy bỏ lại bà nội và em để chạy, tuần nào cũng tới báo cảnh sát nhưng không ai tin em cả, em cũng mặc kệ, cuối cùng sự thật chứng minh em đúng, anh trai không bỏ lại bọn em, anh ấy chỉ chết mà thôi…”

Đinh Bảo Thụ nói đến đây lại dừng lại.

Dịch Gia Di hít một hơi thật sâu rồi tiếp lời: “Anh trai em đến khi chết cũng không chịu thua, anh ấy đã cố hết sức mình để đánh trả, giống như mãnh hổ vị vây săn. Hung thủ nói sau khi hung án xảy ra, trong một khoảng thời gian rất dài sau đó, chủ đề chính của ác mộng đều là anh em biến thành lệ quỷ tới giết bọn họ. Tuy rằng bọn họ đã giết anh em nhưng cũng sợ anh em. Hơn nữa, người khác đánh anh ấy thế nào, ép buộc anh ấy thế nào, anh ấy cũng sẽ không từ bỏ việc bảo vệ người bạn gái của mình, đối với bất cứ người nào ở bên cạnh anh ấy mà nói thì anh ấy là một người đàn ông đáng tin.”

“Thật sao ạ?” Đinh Bảo Thụ ngẩng đầu, ánh mắt sáng ngời.

Bé trai quật cường thích giả trưởng thành vào một khắc này đã gỡ bỏ lớp vỏ cứng chắc, biến lại thành đứa trẻ ngây thơ.

“Ừm.” Dịch Gia Di ra sức gật đầu.

Đinh Bảo Thụ cũng nở nụ cười và gật đầu, tuy trong đáy mắt có sự đau lòng nhưng vẻ mặt lại rạng rỡ.

“Sau đó em lại kể cho chị San Vinh chuyện em làm ở Dịch Ký, nói với chị ấy sau này có thể tới ăn, bảo chị ấy bồ câu nướng ở Dịch Ký rất ngon, còn có cháo hải sản, xíu mại, vịt bát bảo, canh chân giò, chân gà hầm dừa nước, phở xào thịt bò, thịt lợn rán, cơm thịt nướng, mì hoành thánh… em đều đã nếm thử ở Dịch Ký hết rồi.”

Đinh Bảo Thụ nuốt nước miếng, lại tiếp tục kể: “Còn có Frappuccino, sữa gừng đông, trong thạch băng mà anh Tôn Tân làm bỏ các loại hạt và hoa quả khô… chị ấy nói chị ấy đã từng uống Frappuccino rồi, cũng rất thích.”

Dịch Gia Di bật cười: “Em đang báo thực đơn để cô ấy thèm ăn đến mức đồng ý lên tòa phải không?”

“Không mà.” Đinh Bảo Thụ nói chắc như đinh đóng cột.

“Một mình em nói rất lâu, chị ấy cũng không mở miệng, sau đó em kể xong rồi, chị ấy mới nói chị ấy rất sợ, sau khi bị đánh vài ngày, chị ấy cũng đã tê liệt, nhưng chị ấy rất sợ chết.

Khi bị hung thủ bắt, trong đầu chị ấy luôn nghĩ đến những chuyện tốt đẹp, đồ ăn và đồ uống ngon, chị ấy lặng lẽ cổ vũ chính mình nếu thoát ra ngoài là có thể ăn được rồi…

Mấy ngày ở bệnh viện này chị ấy còn nghi ngờ có phải mình thật sự đã thoát ra rồi không, chỉ sợ đột nhiên Trương Đại Phúc bò vào từ cửa sổ rồi bắt chị ấy đi.

Chị ấy nói chị ấy giúp bà cụ nhặt quýt nên mới bị bắt đi. Khi người xấu đó đánh chị ấy, bà cụ ngồi bên ngoài cánh cửa để mở, cắt cuống quýt trong cái giỏ nát.

Chị ấy nói thề rằng cả đời này sẽ không ăn quýt nữa.”

“…” Dịch Gia Di mím môi, xoa nhẹ gáy Đinh Bảo Thụ.

“Chị ấy còn nói, người xấu đó vốn muốn đánh chị ấy, bỏ đói chị ấy đến khi chị ấy sắp không chịu được nữa thì giết chị ấy. Mỗi ngày anh ta đều sẽ miêu tả cho chị ấy nghe anh ta sẽ tra tấn chị ấy và rồi giết chết chị ấy, phân xác chị ấy thế nào… nhưng chị ấy chưa từng chửi anh ta, cũng chưa từng phản kháng lại anh ta, còn khóc lóc cầu xin anh ta, nói với anh ta về bộ phim nổi tiếng gần đây, nói về cuộc đời và nói về rất nhiều thứ. Người xấu đó nói chưa từng có người nào nói chuyện với anh ta, lắng nghe lời anh ta như thế, cho nên người xấu đó không giết chị ấy, còn cho chị ấy ăn, nói với chị ấy về cuộc đời mình, sau đó cũng nói anh ta đã giết những người khác thế nào, sau đó xử lý mỗi một người ra sao, vứt và chôn xác thế nào… Chị ấy nói chị ấy biết rất nhiều, nhất định có thể khiến tên xấu xa phải nhận báo ứng nên có.”

Bình Luận (0)
Comment