Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 185 - Chương 185 - Bắt Được Anh Rồi! 3

Chương 185 - Bắt được anh rồi! 3
Chương 185 - Bắt được anh rồi! 3

Chương 185: Bắt được anh rồi! 3

Hôm qua anh bị chọc tức vô cùng, cố nhịn đến hôm nay mới đánh trả là đã rất để ý đến đại cục rồi.

“Ồ, ra là vậy.” Dịch Gia Di gãi đầu ngại ngùng, liếc mắt nhìn anh rồi lại khen: “Anh Nhạc thật lợi hại, chỉ dùng vài ba lời đã ép anh ta nổi nóng rồi, chuyện gì cũng nói ra hết.”

“Không phải tôi lợi hại mà là cô lợi hại! Dẫn Đinh Bảo Thụ theo khiến Ngô San Vinh mở miệng. Tôi nắm được thông tin đủ nhiều đương nhiên có thể ép được Trương Đại Phúc mở miệng rồi. Hôm qua, trước khi Ngô San Vinh cung cấp lời chứng, Trương Đại Phúc còn khoa trương biết bao.” Phương Trấn Nhạc lắc đầu, vỗ lên vai Dịch Gia Di: “Trưa nay tôi mời để chúc mừng công việc ở tổ trọng án chúng ta hoàn thành tốt đẹp, thêm nữa, chúc mừng cô liên tiếp lập được kỳ công, muốn ăn gì cô cứ chọn thoải mái.”

“Nói như vậy… tôi cũng rất lợi hại phải không? Hì hì.” Dịch Gia Di nở nụ cười, lòng ham học chiến thắng lập tức truy hỏi: “Nhưng một khi hung thủ bị bắt, trong lúc bị thẩm vấn không phải đều sẽ rất chột dạ, rất dễ khai nhận hay sao? Tại sao Trương Đại Phúc lại giữ mồm giữ miệng đến thế? Trước đây anh ta cũng không có kinh nghiệm thường xuyên vào cục cảnh sát mà, lẽ nào thật sự là vì quá thông minh sao? Hay là về mặt tâm lý, anh ta có chỗ nào khác với mọi người?”

Có phải là loại tâm lý tội phạm đặc biệt nào đó không?

“Cũng không thể gọi là tâm lý khác với mọi người được.”

Phương Trấn Nhạc nhìn bộ dáng ham học và ngoan ngoãn của cô cảnh sát trẻ, hít một hơi thật sâu, sắp xếp từ ngữ rồi kiên nhẫn giải thích: “Thật ra cũng rất gần với lý do gộp chung hai vụ án mà cô đã đưa ra lúc đầu thôi. Khoảng cách thời gian giết người của Trương Đại Phúc bị kéo ra rất dài. Sau lần đầu tiên giết người, anh ta có cảm giác mệt mỏi, khẩn trương, khi ấy chắc hẳn rất sợ bị cảnh sát phát hiện. Hơn nữa lần đầu tiên sau khi giết người cho dù là giết người hay vứt xác đều để lại rất nhiều manh mối và sơ hở, bản thân anh ta cũng biết càng hồi tưởng sẽ càng sợ hãi. Nhưng vì là người lạ giết người, anh ta lại luôn rúc trong nhà ăn bám nên phía cảnh sát không bắt được dấu vết để lại của anh ta, vẫn để anh ta tạm thời lọt lưới.

Lý do khiến anh ta tỏ ra bình tĩnh sau khi bị bắt cũng đồng nhất với lý do gộp án của cô, trải qua thời gian hai tháng, tâm lý sợ hãi trước đó của anh ta đã trở nên tê liệt. Cảm giác khẩn trương cũng đã bị dục vọng khát máu phá tan, nếu anh ta đã bắt đầu tiếp tục gây án, vậy ở thời điểm này anh ta có hai tháng để suy nghĩ cặn kẽ về cách phản trinh sát thế nào và nếu bị bắt phải ứng phó cảnh sát ra sao.

Anh ta không ngừng nghĩ lại những sai lầm phạm phải vào lần đầu tiên giết người vứt xác của mình và không ngừng tiến bộ. Cộng thêm phía cảnh sát vẫn chưa bắt được anh ta đã cho anh ta sự tự tin to lớn, loại tự tin này cũng dần bành trướng.

Cho nên sau khi bị bắt, anh ta mới không hề khẩn trương và sợ hãi như những hung thủ khác khi bị bắt.

Đây cũng là một trong những hậu quả bất lợi tạo thành khi phía cảnh sát bỏ lỡ thời gian hoàng kim bảy mươi hai tiếng để phá án.

Nhưng sự bình tĩnh này của anh ta cũng giống như quả bóng bay, thật ra cũng không chắc chắn cho lắm đâu, không có người nào không sợ chết, không sợ bị phạt nặng cả, khi chứng cứ thật sự đập vào mặt anh ta, quả bóng bay cũng sẽ…”

Phương Trấn Nhạc nắm tay lại rồi xòe ra: “Bùm một tiếng nổ tung.”

“Ồ!” Suốt toàn bộ quá trình Dịch Gia Di đều lắng nghe rất nghiêm túc.

Nghe thấy anh tán đồng với logic khi mình đưa ra lý do gộp chung vụ án trước đó, trong lòng Dịch Gia Di mừng thầm, lúc nghe nội dung mà anh mở rộng từ đó cũng cảm thấy logic trở nên rõ ràng và mượt mà hơn chỉ bởi vài ba câu của anh.

Tuy rằng Phương Trấn Nhạc nói rất nhẹ nhàng bâng quơ giống như đang nói một đạo lý vô cùng dễ phân tích gì đó, nhưng lọt vào tai cô cảnh sát trẻ khiêm tốn xin học hỏi lại là lời phân tích tâm lý tội phạm chi tiết vô cùng chuyên nghiệp, khiến Dịch Gia Di đã có sự lý giải sâu hơn về Trương Đại Phúc và sự phát triển của toàn bộ vụ hung án.

Sau khi Phương Trấn Nhạc nói xong được vài phút, cô lại hỏi về khái niệm thời gian phá án hoàng kim bảy mươi hai giờ, Phương Trấn Nhạc cũng giải thích một cách vô cùng nghiêm túc.

Bình Luận (0)
Comment