Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 186 - Chương 186 - Bắt Được Anh Rồi! 4

Chương 186 - Bắt được anh rồi! 4
Chương 186 - Bắt được anh rồi! 4

Chương 186: Bắt được anh rồi! 4

Cuối cùng sau khi tiêu hóa sạch toàn bộ lời nói của anh, Dịch Gia Di lập tức đi đến bên cạnh Phương Trấn Nhạc, ngẩng đầu nói với anh: “Sir Phương, tôi hiểu rồi, cảm ơn sir Phương, anh thật lợi hại!”

Giọng nói của cô vô cùng trịnh trọng, thậm chí còn đổi cách gọi “anh Nhạc” quen thuộc để dùng “sir Phương” trông có vẻ kính trọng hơn.

Đối diện với lời cảm ơn và khen ngợi vô cùng trịnh trọng của cô cảnh sát trẻ, Phương Trấn Nhạc nhất thời có hơi giật mình, vậy mà lại không biết nên phản ứng thế nào.

Làm tên đàn ông thô kệch lâu rồi, đột nhiên được một cô gái trẻ thấu tình đạt lý như thế đối xử như vậy khiến cả người anh đều tê liệt.

Hai người sóng vai vòng vào văn phòng tổ B, trong phòng sáng sủa sạch sẽ, chiếu sáng Dịch Gia Di trong bộ quần áo mới khiến cô trông càng thêm môi hồng răng trắng, xinh đẹp động lòng người.

Phương Trấn Nhạc không chỉ không thể tìm lời thích hợp để đáp lại sự tôn kính và sùng bái của cô, mà thậm chí ngay cả nhìn cô cũng cảm thấy chói mắt.

Anh quay đầu đi một cách không được tự nhiên cho lắm, đi đến máy lọc nước rót một cốc nước. Anh cũng không khát nhưng chẳng hiểu tại sao lại uống hết một cốc nước ấm.

Trong bụng kêu rột rột, còn trong đầu lại khá mờ mịt.

Cũng may Dịch Gia Di còn đang bận đắm chìm trong cảm giác thu hoạch những kiến thức thẩm vấn quan trọng và kiến thức phân tích tội phạm học được từ trên người anh, cô chuyên tâm ngồi về bàn làm việc của mình, vùi đầu vào ghi chép, không chú ý đến sự khác thường của anh.

Phương Trấn Nhạc đặt cái cốc xuống, quay đầu nhân lúc cô không chú ý mà quan sát cô một lúc.

Ánh mặt trời vừa đẹp chiếu lên sườn mặt bên trái của Dịch Gia Di khiến làn da cô trắng mịn sáng ngời, con người trông còn duyên dáng hơn hoa hồng trong lọ hoa.

Thẳng đến khi Khưu Tố San đột nhiên tới gõ cửa, Phương Trấn Nhạc mới chợt lấy lại bình tĩnh, anh rút ánh mắt không biết đã nhìn chăm chú bao lâu, quay về phía cửa.

“KTV Heidiva ở thành phố Cửu Long có người chết trong phòng bao.” Khưu Tố San nghiêng người dựa vào cửa, ánh mắt liếc một vòng lên người anh và Dịch Gia Di rồi mới nói tiếp: “Tập trung toàn bộ thành viên, lập tức xuất phát.”

Bữa cơm thịnh soạn buổi trưa và món cá trôi hấp kiểu cổ mới nhất ở Dịch Ký cũng không ăn được rồi.

Hiện giờ ngành báo chí Hương Giang cạnh tranh thật sự rất ác liệt.

Người Hồng Kông đều đang đọc báo và đều muốn đọc báo. Dậy sớm việc đầu tiên chính là ra ngoài lấy báo, ngồi nhà xí cũng phải đọc báo, ăn sáng cũng phải đọc báo, ngồi xe buýt đi làm cũng phải đọc báo, đi làm lén lười cũng phải đọc báo…

Thị dân thường xuyên đọc báo cho nên ngành báo chí phát triển, mà ngành báo chí kiếm được tiền thì các tờ báo càng mở càng nhiều, lớn nhỏ cạnh tranh với nhau thật sự khiến người theo nghề nhức hết cả đầu.

Vì thế, mọi người đọc tiểu thuyết đăng nhiều kỳ trên báo phải đọc đến hết xem rốt cuộc là đại hiệp nào giành được chiến thắng trong trận so tài, mỹ nhân nào cuối cùng đi đến tận cùng với đại hiệp, luôn phải mua được báo của ngày hôm sau, thậm chí là đặt báo cả tháng, đến mức đăng nội dung nhạy cảm để thu hút người đọc cũng có lắm người làm.

[Nhật báo Cam Xanh] được thành lập vào khoảng giữa và cuối những năm tám mươi, khi ngành báo chí đang trên đà phát triển, bởi con trai của một đại gia bất động sản du học trở về.

Tuy rằng mấy năm nay cũng kiếm được tiền, nhưng so với những tờ báo lớn như [Time Magazine] [Minh báo] và [Nhật báo Hương Giang] mà nói thì đây chỉ là sống tạm bợ trong ngành báo chí mà thôi.

Nhưng mấy ngày trước, phóng viên Nhiếp Uy Ngôn đã viết một bài báo có liên quan đến việc một sinh viên đại học Khoa học và Công nghệ tên Lưu Học Kiên tự sát. Lấy sinh viên đại học Lưu Học Kiên còn chưa tốt nghiệp đã tự sát bỏ mạng làm nhân vật chính, kể lại câu chuyện về công việc đầu tiên của cậu ta, trước khi hết thời gian thử việc, cậu ta sợ bị sa thải vì chưa hoàn thành một dự án nên đã chủ động từ chức, sau đó tự sát bất thành, rồi lại sự sát thêm một lần nữa.

Bình Luận (0)
Comment