Chương 188: Sir Hứa, anh có thể tới kiểm tra thi thể được rồi
“Là tổ B có xác suất phá án rất cao đó à!” Nhiếp Uy Ngôn lập tức kiểm tra được thông tin liên quan, bọn họ làm phóng viên nên rất nhạy bén với toàn bộ tin tức, gần đây tổ trọng án B Tây Cửu Long liên tục phá được án lớn đang nổi như cồn.
“Bảo sao trông quen thế. Cô gái kia chính là cảnh sát phúc tinh đã lên báo mấy lần trước đây rồi.” Đồng nghiệp phóng viên Joe vừa mới xông vào trong giành chụp ảnh chen đến bên cạnh Nhiếp Uy Ngôn.
“Thật sao? Để tôi xem nào!” Nhiếp Uy Ngôn lập tức kiễng chân nghển cổ nhìn, cửa sổ phòng bao nhỏ nhưng vừa vặn bây giờ bên trong đèn đuốc sáng trứng, có thể nhìn thấy rõ ràng tất cả mọi thứ.
Bóng người duyên dáng nhỏ gầy đó đứng cách thi thể một bước, dường như đang nhìn chằm chằm vào thi thể đến ngẩn người, bộ dáng không hề sợ xác chết chút nào.
Nhiếp Uy Ngôn cần phải viết rất nhiều bài báo liên quan đến hung án, nhưng đến bây giờ vẫn còn sợ thi thể, sợ người chết, còn cô cảnh sát trẻ này ngược lại rất bình tĩnh thong dong.
Lẽ nào chuyên ngành khác nhau lại có ảnh hưởng lớn đến con người như vậy?
Suy nghĩ vừa xoay chuyển, trên quyển sổ cầm trong tay anh ta đã viết: [Độ chuyên nghiệp của thám tử tổ trọng án thật khiến người kính sợ. Cho dù là một người trẻ tuổi cũng có khả năng sẽ bịt mắt xem phim kinh dị, nhưng khi đối diện với thi thể không có cách nào trốn tránh trong công việc của mình đều sẽ thể hiện sự kiên cường. Phúc khí của nữ cảnh sát phúc tinh có phải tới từ việc không biết sợ, hoàn toàn quên mình trong công việc này hay không?]
Bên tai truyền tới tiếng của Joe: “Đều nói nữ cảnh sát đó là phúc tinh trong giới cảnh sát, giống như hoa hậu Hồng Kông, là gối thêu hoa chiêu bài trong giới cảnh sát.”
“Thật sao?” Nhiếp Uy Ngôn thu lại tầm nhìn, quay đầu nhìn về phía Joe, tuy không cho là đúng nhưng vẫn theo bản năng hỏi rõ ngọn ngành: “Tin tức chuẩn xác không?”
“Cái này thì có gì mà chuẩn với không chuẩn, mấy ngày trước tại buổi họp báo vụ án chặt xác đã đặc biệt bày tỏ quan điểm, khi ấy mang hình tượng nữ cảnh sát có tinh thần trọng nghĩa, điều này chứng minh cái gì? Phía cảnh sát cũng rất chột dạ, không dám nói năng lực điều tra phá án của cô ấy rất mạnh.” Joe thề thốt nói.
Khi một sự việc trước đây chưa từng xảy ra đột nhiên xuất hiện trước mặt mọi người, phản ứng đầu tiên của quần chúng thường là nghi ngờ.
“Ý anh là thật ra cô ấy hoàn toàn không phải thành viên của tổ trọng án mà là chiêu bài sống của bộ phận quan hệ công chúng?”
“Đúng đó, đều là con cờ lớn dưới tay phía cảnh sát mà thôi.”
Hai người trò chuyện sôi nổi, không chú ý đến cửa phòng bao mở ra.
…
Trong phòng bao VIP của KTV, các pháp y và các thám tử trong tổ trọng án chỉ có thể theo phía sau bộ phận giám định đang tìm vật chứng mới dám tiến sâu vào trong, lúc này vẫn còn đứng bên cửa kiên nhẫn đợi chờ và quan sát.
Dịch Gia Di vừa nhìn mọi người tìm kiếm vừa ghi chép lên quyển sổ nhỏ mà mình đặc biệt chuẩn bị.
Cô phải ghi lại chi tiết các phân đoạn điều tra, còn phải ghi chép lại toàn bộ phản ứng nhỏ nhặt của sir Phương, bao gồm cả khâu quan sát bây giờ nữa.
Anh đã nhìn thấy gì, có khả năng đang nhìn gì, cô đều muốn biết hết.
Sau khi tìm vật chứng đến bên cạnh thi thể, Trần Quang Diệu trở nên càng thêm cẩn thận và chuyên chú hơn, sau mười mấy phút mới quay đầu nói với Hứa Quân Hào: “Sir Hứa, anh có thể tới kiểm tra thi thể được rồi.”
Toàn bộ phòng VIP vô cùng lớn, trước tivi lớn ở đằng trước có hai chiếc sô pha siêu dài, lưng cực cao ghép lại với nhau, phần lớn người đều sẽ ngồi trên sô pha hát, chơi xúc xắc và nói chuyện.
Mà phía sau sô pha là khu vực nói chuyện, uống rượu và nghỉ ngơi cao hơn khu vực hát ở đằng trước ba bậc thềm.
Từ phía ngoài cùng bên trái và ngoài cùng bên phải của hai chiếc sô pha được ghép lại với nhau đều có bậc thang nhỏ dẫn ra sau lưng, sau khi đi lên chính là khu vực tối hơn. Bên cạnh ba chiếc bàn nhỏ đều bày hai cái ghế nhỏ, ở đằng trước hát hò mệt rồi thì có thể một mình tới nơi này tìm người nói chuyện, hoặc là ngồi một mình uống rượu nghỉ ngơi.