Chương 225: Án xương trắng ở Trường Sa Loan! 2
“Nếu là ngư dân gần đó gây án chắc hẳn sẽ không ném thi thể ở khu gần nhà mình.” Lâm Vượng Cửu cũng làm suy luận sơ bộ.
“Đúng.” Phương Trấn Nhạc gật đầu: “Bây giờ manh mối vẫn quá ít, trở về xem báo cáo bên bộ phận giám định và bộ phận pháp y đã.”
“Ừm. chúng tôi sẽ kiểm tra, xét nghiệm túi nilon và cả thứ bên trong túi nữa.” Trần Quang Diệu gật đầu.
“…” Hứa Quân Hào nhìn cỗ quan tài nhỏ vận chuyển thi thể trên sàn xe cảnh sát, sắp rời khỏi bãi biển mà trong túi nilon vẫn chảy nước biển… toàn bộ chi tiết đều cho thấy sự khó khăn trong việc khám nghiệm tử thi và xét nghiệm.
Tuy rằng thi thể đã hóa xương không có mùi thối, không cần phải làm giải phẫu mức độ sâu, nhưng cân nhắc đến quá trình quá án, anh ta lại càng bằng lòng chịu đựng mùi hôi thối và thối rữa đáng sợ, nhưng chí ít manh mối và thông tin cũng nhiều hơn
Nếu xác chết có thể nói chuyện vậy thì thi thể hóa xương này cũng chỉ có thể nói được vài từ ít ỏi…
…
Trong phòng pháp y yên tĩnh đến ngạt thở, chỉ có giọng nói của pháp y Hứa Quân Hào thi thoảng phá vỡ bầu không khí ngưng đọng này.
“Khoảng ba mươi tuổi, giới tính nam cao khoảng một mét bảy mươi lăm, lồng ngực không có vết thương, trước xương cổ có vết sắc nhọn vô cùng nhẹ, nhưng rất khó phán đoán nguồn gốc cụ thể của nó, nếu không phải ma sát với thứ gì đó sắc nhọn khi bị đẩy vào bờ vậy có thể suy đoán hung thủ đã sử dụng vũ khí sắc bén cắt cổ họng nạn nhân đến chết… Một vết dao này cứa rất sâu, cắt thủng tuyến giáp trạng, khí quản, thực quản, động mạnh chủ ở cổ… mới có thể chạm đến xương sống.”
“Không có vết thương đặc biệt ở xương, nguyên tố thể hiện thân phận rất ít.”
“Thể trạng của nạn nhân chắc hẳn khá cường tráng, muốn giết chết anh ta đặc biệt là giết chết anh ta từ phía chính diện cũng không dễ dàng…”
“Thời gian tử vong khoảng từ một tháng đến ba tháng.”
“Tôi sẽ kiểm tra sâu hơn, nhưng sir Phương vẫn nên tham khảo thêm báo cáo về các vật như đồng hồ của nạn nhân từ bên bộ phận giám định.”
Hứa Quân Hào liếc mắt nhìn thám tử đang canh chừng anh ta trong phòng giải phẫu mà thở dài bất đắc dĩ.
“Vất vả rồi.” Phương Trấn Nhạc gật đầu với anh ta rồi dẫn các thám tử rời đi.
Báo cáo của bộ phận giám định vẫn cần chút thời gian mới có thể cho ra nên bọn họ chỉ đành về lại văn phòng.
Mọi người tìm một góc hoặc ngồi hoặc đứng, hiếm khi im lặng, dưới bầu không khí áp lực chẳng có một ai nói chuyện hết.
Manh mối quá ít, muốn kéo tơ tằm đi tìm chân tướng nhưng ngay cả manh mối đầu tiên cũng không tìm được.
Dịch Gia Di cũng ngồi trước bàn làm việc của mình, trước mặt trải một tờ giấy, cô lặng lẽ nhìn chằm chằm đồng thời cũng im lặng.
Chỉ là cô cũng không lo lắng và sầu não, cô đang vừa tiêu hóa dòng chảy hình ảnh vừa rồi vừa bình ổn tâm trí của mình.
Sir Hứa nói thể trạng của nạn nhân cường tráng, muốn giết anh ta cũng không dễ dàng gì.
Nhưng nếu anh ta đã ở trạng thái hơi say xỉn, lại chìm đắm trong tình dục không hề phòng bị một chút nào, vậy tất cả đều không dễ nói trước nữa.
…
Cô gái ngồi trên người nạn nhân quần áo cũng không chỉnh tề giống như anh ta, khi cảm xúc dâng lên mãnh liệt, cô ta duỗi tay vuốt mái tóc ngắn của nạn nhân, một tay khác lại trùng hợp ấn lên gối đầu.
Ngay khi bàn tay của cô ta ấn xuống, dưới mái tóc xõa tung lộ ra một chuôi dao.
Động tác của cô gái đột nhiên trở nên chậm rãi, sắc mặt nhuộm màu đỏ ửng trở nên càng diễm lệ hơn, trong đôi mắt đó cũng lộ ra chút vẻ điên cuồng kỳ lạ.
Cô ta đè bàn tay lên chuôi dao, lại hoạt động một lúc lâu nữa mới đột nhiên như tỉnh từ giấc mộng, trợn mắt dựng mày, bất chợt rút con dao ra từ dưới gối cứa thật mạnh vào cổ nạn nhân.
Nạn nhân đang mơ mơ màng màng, chìm đắm trong cao trào hiếm có trong đời thì cơn đau ập đến, khi cổ họng bị cứa đứt, trên mặt anh ta thậm chí còn đang treo nụ cười.
Cơn giãy dụa tới chậm một chút, cô gái đã rút khăn phủ gối ra, ấn lưỡi dao giống như dao cầu cứa lên cổ nạn nhân một cách dữ tợn.