Chương 283: Không phải cái danh hay gì
“Biểu hiện vô cùng dũng mãnh, sau này sẽ do cảnh ti Hoàng của tổ trọng án sắp xếp mở cuộc họp khen thưởng và đánh giá về hành động lần này, thảo luận và trao đổi với các cậu.” Ánh mắt của Bạch Mi Ưng Vương liếc qua gương mặt của ba người trẻ tuổi, sau đó dừng lại trên mặt Phương Trấn Nhạc: “Tổ trưởng tổ B, Phương Trấn Nhạc phải không? Tôi từng nghe đến danh cậu.”
“Không phải cái danh hay gì, thưa trưởng quan.” Phương Trấn Nhạc vẫn rất tự hiểu trong lòng về tình hình của bản thân, thường vì không nghe mệnh lệnh của cấp trên sắp xếp mà bị phê bình, những trưởng quan ở bộ phận khác nghe nói về anh có thể là lời khen gì được?
Bạch Mi Ưng Vương cười ha ha: “Phản nghịch có, xác suất phá án cũng có, sắp phỏng vấn đề xuất nội bộ phải không? Hay là tới đội điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức làm giám sát đi.”
“Cảm ơn trưởng quan.” Phương Trấn Nhạc nở nụ cười nhưng vẫn từ chối: “Nhưng tổ trọng án rất tốt.”
Bạch Mi Ưng Vương gật đầu, lại nhìn về phía Tam Phúc: “Cậu tên là gì?”
“Đàm Tam Phúc.” Tam Phúc hưng phấn đến mức mặt mày đỏ bừng, đây là lần đầu tiên anh ta lộ mặt trước một trưởng quan có cấp bậc cao như thế, quả thật kích động đến suýt cắn vào lưỡi.
“Dịch Gia Di.” Bạch Mi Ưng Vương nhìn về phía Dịch Gia Di cuối cùng, lại vừa mở miệng đã gọi ra tên cô.
“Yes, sir.” Dịch Gia Di bị điểm danh, vội vàng đứng dậy chào kiểu quân đội.
Bạch Mi Ưng Vương cười: “Ngồi.”
Dịch Gia Di cọ mông lên đuôi xe cứu thương, lại ngồi xuống.
“Tôi từng thấy cô trên báo, trước đây Phương Trấn Nhạc lên báo là tổ trưởng võ dũng, còn cô thì sao, là người mới phúc tinh của giới cảnh sát, còn là một nữ thám tử rất có lòng chính nghĩa. Vừa rồi tôi đã điều hồ sơ của cô tới, sau khi vào tổ trọng án, xác suất phá án trăm phần trăm.” Ánh mắt của Bạch Mi Ưng Vương lóe lên tia sáng, là một vị trưởng quan uy phong lẫm liệt lại vô cùng có tinh thần khí.
“Thưa trưởng quan, tôi mới vào tổ trọng án chưa được một tháng, còn đang học hỏi cách điều tra phá án và bắt hung thủ của sir Phương và các sư huynh. Xác suất phá án cao cũng là nhờ có các tiền bối khác ở tổ trọng án B.” Dịch Gia Di ưỡn thẳng sống lưng, khi đáp lời trước mặt Bạch Mi Ưng Vương, cô thật sự rất muốn đứng thẳng, chứ ngồi trước mặt lão trưởng quan mà cứ như đứng đống lửa như ngồi đống than.
“Đủ thần dũng, đủ thông minh, đủ khiêm tốn, tốt lắm.” Bạch Mi Ưng Vương gật đầu: “Tôi biết phát súng sau lưng tên cướp mặc áo xám là cô bắn, dùng súng của viên cảnh sát mặc quân trang 7512 đã hy sinh, một phát chí mạng!”
Trước khi ông ta qua đây gặp ba người cũng đã điều tra về thành tích của Dịch Gia Di ở trường cảnh sát, thành tích các môn đều rất ổn định, xác suất bắn súng chính xác vẫn luôn rất cao.
Là học hành chăm chỉ, cần cù luyện tập, rất kiên định, tốt lắm.
“Cảm ơn trưởng quan đã khen.” Dịch Gia Di lại muốn nhảy lên.
“Đội điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức luôn chào đón các cảnh sát ưu tú như các cậu bất cứ lúc nào, cố lên.” Bạch Mi Ưng Vương ngược lại nhìn về phía Phương Trấn Nhạc.
“Lát nữa phối hợp với đội điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức tái hiện lại tình tiết vụ án, sau đó có thể rút đội.”
“Rõ, trưởng quan.” Phương Trấn Nhạc ngồi bệt mông bên xe, kính chào Bạch Mi Ưng Vương.
Hai cấp dưới bên cạnh anh được khen thưởng, một trái một phải học anh kính chào, mặt người nào cũng đỏ bưng, đôi mắt sáng ngời.
Quả nhiên lời khen của lãnh đạo chính là liều thuốc kích thích mạnh nhất cho nhân viên.
…
Tổ trưởng Du Triệu Hoa của tổ trọng án A dẫn đội chạy tới ngân hàng Bảo Kim, đến ngay cái mông của vụ án còn không sờ được.
Mọi người lần lượt rút đội, thi thể được chuyển lên xe định vận chuyển về bộ phận pháp y của tổ trọng án.
Đôi chân giẫm chân ga đến tê rần của Du Triệu Hoa dừng lại trên đất, hai tay nhét túi quần, nhíu mày bĩu môi nhìn xung quanh.
Không có cách nào khác, bọn họ từ cục cảnh sát Du Ma Địa chạy qua đây, cho dù một đường tăng tốc cũng không thể so được với bộ đội cơ động và cục cảnh sát Vượng Giác.
Huống chi khi bọn họ có được thông báo cũng muộn hơn các bộ phận khác, có thể đột phá vòng vây trùng điệp trên con phố chật ních, tới được vào thời điểm này đã coi như lợi hại lắm rồi.