Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 294 - Chương 294 - Bóng Lưng Ngầu Nhất Hương Giang 1

Chương 294 - Bóng lưng ngầu nhất Hương Giang 1
Chương 294 - Bóng lưng ngầu nhất Hương Giang 1

Chương 294: Bóng lưng ngầu nhất Hương Giang 1

Khi viên cảnh sát mặc quân trang đã hy sinh trong lúc làm việc vụ đó xuất hiện trong camera, mọi người đã bắt đầu khẩn trương, đợi anh ta hoàn toàn rời khỏi ngân hàng Bảo Kim, mọi người lại thở phào nhẹ nhõm.

Từ góc độ của thượng đế mà mọi người còn khiếp sợ, huống hồ là những người đã đích thân trải nghiệm kia.

Sau khi nhìn thấy Diệp Vĩnh Càn đứng trước tiệm bánh nổ phát súng đầu tiên xong, lại nham hiểm trà trộn vào trong đám đông giả làm người qua đường, Tôn Tân hiền lành nhất trong tiệm cũng không nhịn được chửi tục một câu đại lục: “Đệt! Thằng chó!”

Những người hàng xóm trong cửa hàng còn tức giận hơn:

“Sao gã không chết đi! Đồ rác rưởi!”

“Mẹ kiếp, mụ nội mày!”

“Đồ khốn nạn! Đi chết đi!”

Nhìn thấy viên cảnh sát ngã xuống đất, quán ăn lại ngập trong bầu không khí tiếc hận và đau buồn, các bà dì mềm lòng thậm chí còn lau nước mắt.

Ống kính rung lắc dữ dội một lúc chứng tỏ người quay đang bỏ chạy, phải một lúc lâu sau mới ổn định trở lại, nhưng phía trước ống kính lại có một lớp kính ngăn cách, chắc là quay qua cửa sổ của một cửa hàng đối diện nào đó.

Những tên cướp trong ngân hàng nhanh chóng kiểm soát hiện trường, ngay khi chúng chuyển túi lớn túi nhỏ ra khỏi ngân hàng, tất cả mọi người đều kêu ầm lên “ôi trời ơi” “phải làm sao đây.”

Nhưng ngay sau đó, một chiếc xe Jeep màu đen lao như bay tới, chiếc xe còn chưa dừng hẳn, Phương Trấn Nhạc đã nhảy từ trên xe xuống, không đợi mọi người kịp phản ứng đã nổ phát súng đầu tiên.

“Ôi! Trông sir thật tuyệt!”

“Cán bộ uy dũng quá!”

“Ế, không phải là cậu sao? Cán bộ?”

Sau khi các vị khách hét lên một lúc, rất nhanh đã phát hiện ra Phương Trấn Nhạc đang ngồi trong Dịch Ký.

Ngay lập tức, tất cả mọi người đều trở thành người hâm mộ, tới tấp đứng dậy và kính chào anh với một tư thế rất sứt sẹo, hoặc là cúi người duỗi tay bắt tay Phương Trấn Nhạc, còn có người khẩn trương đến mức không nói được thành lời, chỉ ra sức kêu “Đẹp trai quá, ngầu quá.”

Toàn bộ người tới Dịch Ký ăn cơm đều cảm thấy sung sướng và vẻ vang.

Trời ơi, bọn họ đang ngồi ăn chung với viên cảnh sát siêu uy dũng trên tivi, hình như mình cũng trở nên mạnh mẽ hơn rồi vậy.

Ông chủ bán thịt cười to nói với Dịch Gia Đống: “Biển hiệu nên viết là: Ăn cơm ở Dịch Ký sẽ mạnh như vị trưởng quan này mới đúng!”

Mọi người cảm khái một lúc, sau đó lại há to miệng đầy khẩn trương, khi Phương Trấn Nhạc và Tam Phúc lao vào trong ngân hàng dưới màn mưa đạn trùng trùng, quả thật cũng khiến người sợ suýt cắn phải lưỡi.

Ngay khi đôi mắt của tất cả mọi người đều trừng đến sắp mù vì muốn nhìn thấy cảnh trong ngân hàng thì đột nhiên ống kính chuyển, kéo về phía Dịch Gia Di đang ngồi đối diện chéo với cửa ngân hàng.

Mặc dù các thám tử trên tivi vẫn chưa biết có tên cướp thứ tư tồn tại, nhưng người xem tivi đều biết hết.

Khi bọn họ nhìn thấy Diệp Vĩnh Càn giấu tay vào trong áo khoác và đi ngang qua bên cạnh Dịch Gia Di, dùng đôi mắt hẹp dài như rắn độc nhìn về phía cô, Gia Như trực tiếp sợ hãi che mắt la lên.

“Không sao, không sao, ông ta không nổ súng.” Gia Tuấn vội kéo cánh tay của chị hai, rõ ràng bản thân cũng sợ đến mức mặt mũi trắng bệch nhưng vẫn không quên ra sức an ủi Gia Như.

Cũng không biết rốt cuộc cậu bé đang nói cho mình nghe hay là nói cho chị hai nghe nữa.

Thẳng đến khi Diệp Vĩnh Càn thật sự đi ngang qua bên cạnh Dịch Gia Di, không còn nhìn cô nữa thì Gia Như mới buông tay, đứng bên cạnh Dịch Gia Di, ôm chặt chị cả, nước mắt rơi xuống tí tách, cũng không biết là sợ hãi hay là thương chị.

Rất nhiều cảm xúc của Dịch Gia Di đã được nhiều người xoa dịu và khuyên nhủ sau đó, giờ nhìn thấy sự quan tâm của người nhà, cô chỉ thấy ấm áp trong lòng thay vì buồn nôn và sợ hãi.

Dịch Gia Đống cũng duỗi tay tới nắm nhẹ lấy tay em gái mình.

Dịch Gia Di cảm giác được tay của anh cả lạnh như băng, hình như còn sợ hơn cô của lúc này rất nhiều, vì thế cô trở tay nắm lại tay anh cả, một cánh tay khác ôm Gia Như, bàn tay còn định thò ra xoa đầu Gia Tuấn.

Lúc này, trong nhà ăn ở Dịch Ký lại vang lên tiếng hô kinh hãi, hóa ra là Diệp Vĩnh Càn đứng ở cửa ngân hàng, giơ súng nhắm vào lưng của Phương Trấn Nhạc.

Lần này, ngay cả mấy người Lâm Vượng Cửu đã nghe đi nghe lại câu chuyện này rất nhiều lần cũng thở dốc.

Bình Luận (0)
Comment