Chương 302: Vậy có nghĩa là khỏi cần trả
“Bớt diễn đi, cuộc họp kết thúc thì trả cho Tony, buổi tối cậu ta còn phải đeo nó đi hẹn hò với bạn gái nữa.” Khưu Tố San liếc mắt nhìn anh ta với vẻ khinh thường.
“Vậy có nghĩa là khỏi cần trả.” Tam Phúc cười đáp.
“?”
“Tổ A bọn họ còn chưa phá xong án, chắc chắn phải tăng ca, nói không chừng còn phải thức thông đêm, thế này còn hẹn hò gì nữa? Hẹn bạn gái á? Cho leo cây hết đi.” Tam Phúc nhún vai, thấy Khưu Tố San lại trừng mắt nhìn người mới nghiêm túc đáp: “Biết rồi, madam, họp xong tôi sẽ đi trả cà vạt.”
Lúc này, Khưu Tố San mới thôi, chị ta nhìn thời gian rồi nói với ba người Phương Trấn Nhạc: “Rửa tay, chải tóc, đi vệ sinh xả nước đi, sau đó đúng giờ xuất phát.”
Mái tóc ngắn đã chải của Phương Trấn Nhạc bị mưa thấm ướt do vừa rồi lao vào cục cảnh sát đã lên tiếng thay cho cả ba người.
Sau vài phút, ba người chuẩn bị xong xuôi, dưới ánh nhìn chăm chú chúc phúc của các thành viên trong tổ, bước theo madam cùng lên tầng họp.
Người vừa đi, chú Cửu đã vòng đến trước tượng Quan Công, thắp ba nén hương, vừa kính Quan Công vừa lẩm bẩm: “Nhận phần thưởng lớn, thêm chút tiền thưởng, mời chúng tôi ăn…”
…
Madam dẫn mọi người đi tới phòng họp siêu to, bên trong vẫn chưa có ai cả.
Trên bàn bày bảng tên, những người thường chỉ có thể ngồi ở cuối phòng trong những cuộc họp lớn như vậy, lần này lại được sắp xếp ở vị trí vô cùng gần với chủ vị, trong cuộc họp lần này, bọn họ là nhân vật chính.
Nhưng so về cấp bậc, bọn họ vẫn là những nhân vật nhỏ, vì thế khi mỗi một người đi vào phòng họp, Phương Trấn Nhạc đều sẽ dẫn hai đàn em đứng dậy chào và nói: “Chào trưởng quan.”
Đây là cuộc họp phiền phức nhất và quy trình đáng ghét nhất mà anh cảm thấy, bây giờ cũng coi như dẫn hai thám tử cấp dưới đồng cam cộng khổ, cùng nhau khó chịu.
Cảnh ti Bạch Mi Ưng Vương của đội điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức – Trần Võ Kiệt và cảnh ti của CID – sir Hoàng sóng vai đi vào cuối cùng, đây là hai lãnh đạo lớn áp trục.
Một người là tổng cảnh ti của đội chống xã hội đen, một người là tổng cảnh ti của tổ trọng án.
Khi hai vị đại lão tiến vào phòng, tất cả mọi người đều đứng dậy hành lễ chào hỏi, Dịch Gia Di nghĩ: Cứ coi như hôm nay qua đây để tập squat là được, cường thân kiện thể, không có hại gì.
Hai vị lãnh đạo ngồi ở hai đầu đối diện trên bàn dài, trước khi cuộc họp bắt đầu sẽ giới thiệu các bộ phận và các nhân viên.
Sau đó người chủ trì sẽ bắt đầu quy trình của cuộc họp, trước tường thuật lại vụ án, sau đó xét lại tình tiết vụ án, các bộ phận báo cáo những cái được và mất trong nhiệm vụ lần này. Chỗ nào làm tốt thì lần sau tiếp tục duy trì, chỗ nào làm chưa tốt, lần sau nhất định phải sửa đổi.
Nội dung cuộc họp nhàm chán khô khốc, điểm đặc biệt duy nhất là lần này các đồng nghiệp ở đội điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức phụ trách vụ án lần này lại báo cáo không đủ. Ngược lại Khưu Tố San thân là người báo cáo ở bên CID lại nói tất cả đều làm rất tốt, cho dù có khiêm tốn vài câu cũng chỉ nói lần sau phải chú ý an toàn của bên mình, làm theo khả năng.
Sau phần xét lại, bộ phận quan hệ công chúng lại báo cáo kế hoạch tuyên truyền và chỉ dẫn ở phương diện truyền thông nhắm vào vụ cướp lớn lần này, bây giờ có vài dư luận không tốt nào và bên nào tốt nhắm tới vụ án lần này, hoặc phải xử lý thế nào…
Sau đó là các bộ phận có liên quan như bộ phận pháp y và bộ phận giám định lên báo cáo, tiếp đó lại phát biểu kế hoạch sắp xếp công việc sau đó.
Phương Trấn Nhạc đã sớm tham gia quen mấy cuộc họp kiểu này nên rất buồn ngủ, Tam Phúc khi thì thất thần khi thì xem mọi người đang làm gì, chỉ có Dịch Gia Di giống như một bé ngoan tò mò, lần đầu tiên tham gia cuộc họp như vậy, lần đầu tiên được họp với các nhân vật lớn, lần đầu tiên trải nghiệm “cuộc họp dài dòng và phiền phức” ở chốn công sở là thế nào, suốt toàn bộ quá trình đều mở to mắt và nghe cẩn thận một cách cực kỳ quê mùa.
Những lời vô vị của mỗi một người lọt vào tai cô đều trở nên đặc sắc, cô thậm chí còn đang ghi chép loạt soạt khi một vài lãnh đạo phát biểu.
Ồ, hóa ra bộ phận này làm cái này, oa, thì ra mọi người phối hợp phá vụ án kiểu này như vậy…
Cô càng hiểu hơn về cách vận hành của cục cảnh sát, cũng càng hiểu trách nhiệm và nghĩa vụ của các bộ phận, thật sự thú vị đấy.