Chương 308: Vụ án thi thể trần truồng ở đường Portland 3
Sau nửa tháng nghỉ ngơi dưỡng sức, vết thương của Phương Trấn Nhạc đã tốt lên khoảng tám, chín phần.
Trong giai đoạn này, trị an ở toàn bộ Hồng Kông đã được cải thiện, tổ trọng án cũng hiếm khi nhàn rỗi, khi không có án lớn thì điều tra án cũ, tìm ra logic, làm xét nghiệm lại, điều tra và hỏi thăm, cũng không cần bắt tội phạm gì, mọi người đều thoải mái hơn rất nhiều.
Buổi sáng sau khi rời giường, anh nhảy lên nhảy xuống một trăm lần trên bậc thang dẫn đến sân vườn của biệt thự, sau khi lái xe đến cục cảnh sát lại tới phòng tập gym kéo xà bằng một tay ba mươi lần, gập bụng năm mươi lần, đổ mồ hôi cả người lại sảng khoái thỏa mãn, lúc bước ra khỏi phòng tập gym chuyển hướng đến phòng thay đồ nam lại vừa đối diện với Dịch Gia Di cũng túa mồ hôi đầy đầu như thế.
Hai người mồ hôi nhễ nhại chạm trán, Phương Trấn Nhạc lập tức dừng lại không tiến thêm bước nào nữa, cách rất xa gật đầu với cô, sợ mình làm cô khó ngửi.
Dịch Gia Di lau mồ hôi, sau khi cười hì hì chào một tiếng “chào sir Phương” cô vòng vào phòng thay đồ nữ, lại đi vào khu vực tắm bên trong.
Phương Trấn Nhạc cố gắng duy trì khoảng cách, tràn đầy sự phòng bị lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, vòng vào phòng thay đồ nam ở bên cạnh.
Đi được hai bước đột nhiên anh dừng lại: Ế? Hình như tiểu Thập Nhất cắt tóc ngắn rồi.
…
Khi một người đàn ông buôn chuyện có thể khiến những người phụ nữ thích buôn chuyện nhất cũng phải chịu thua.
Dịch Gia Di tắm rửa sạch sẽ, sấy khô mái tóc, lại thay bộ đồ thể thao màu trắng vào, sau khi trở về văn phòng tổ B, lập tức bị mấy người Lưu Gia Minh vây quanh.
“Oa! Chị Thập Nhất cắt tóc ngắn rồi! Ngầu vãi!” Lưu Gia Minh ồn ào khen ngợi: “Tôi cũng muốn cắt tóc ngắn.”
“Tốc anh vốn đã thế rồi mà…”
“Chị Gia Di ngầu quá! Không tham gia cuộc thi sắc đẹp thật quá phung phí của trời!”
“Đang yên đang lành sao lại cắt tóc? Có phải thất tình không?”
“Tóc ngắn đẹp hơn tóc dài mà! Sau này cứ để kiểu tóc này đi.”
“Tôi cảm thấy ngắn hơn chút nữa sẽ đẹp hơn, gương mặt của Gia Di đẹp, ngũ quan tinh tế, cho dù có cạo trọc đầu cũng vẫn là quả…”
“Quả trứng gà đẹp nhất sao?”
“Đúng đúng.”
“Này!” Dịch Gia Di lên tiếng kháng nghị.
“Ha ha ha ha…”
Mọi người đang hi hi ha ha cười đùa thì đột nhiên Phương Trấn Nhạc nghiêm mặt đi vào trong, gõ lên bảng trắng ở cửa, lớn tiếng ngắt lời: “Được rồi, tỉnh táo lại, xuất phát thôi.”
“Hả?” Trải qua mấy ngày yên ổn này đột nhiên lại phải xuất phát, Tam Phúc quả thật hơi mê mang.
Xuất phát làm gì hả?
“Phát hiện ra một thi thể nữ trong phòng 208, tầng 2, tòa số 3, khu tòa nhà Xương Nhân, đường Portland. Trần truồng, quần áo được gấp gọn xếp chồng bên trái thi thể, người nằm thẳng trên giường, tại vị trí chính giữa lồng ngực bị vũ khí sắc bén đâm chí mạng… Anh Đại Quang Minh đã xuất phát thẳng từ nhà đến hiện trường. Go go go!”
…
Khi tổ B đến khu cộng đồng Xương Nhân đường Portland đã có rất nhiều hàng xóm đang vây xem xung quanh tòa nhà, thò đầu nghển cổ muốn biết ai đã chịu tai họa bất ngờ này.
Dây cảnh báo không thể không kéo ra bên ngoài mới có thể ngăn những công dân hiếu kỳ và những phóng viên truyền thông không chỗ nào không có mặt này.
Phương Trấn Nhạc dẫn đội chạy tới, sau khi trình thẻ công tác, cảnh sát mặc quân trang mới kính chào và thả người đi.
Pháp y Hứa Quân Hào đi nhờ xe tới chung, dẫn các bác sĩ ở bộ phận pháp y xách hòm đi theo.
Bọn họ đợi thang máy, bên trong vừa vặn có hai kỹ thuật viên của bộ phận giám định đi ra ngoài.
Dịch Gia Di không nhịn được mà nghi ngờ: “Sao lại ra ngoài vậy?”
A Kiệt cười đáp: “Chị Gia Di, anh Đại Quang Minh phán đoán hung thủ đã mang găng tay cao su khi gây án, nhưng chúng tôi không phát hiện ra bộ găng tay đó ở hiện trường nên ra ngoài thử vận may, xem trong thùng rác ở cổng tòa nhà còn rác cũ sáng nay hay không.”
“Chỉ sợ đã sớm dọn đi rồi.” Dịch Gia Di ngẩng đầu nhìn qua, đáp một cách không lạc quan gì.
Nói xong cô nghĩ rồi lại bổ sung: “Vẫn nên gọi tôi là Gia Di hoặc Thập Nhất đi.”
A Kiệt nở nụ cười, sau khi gật đầu đồng ý lại chào hỏi những thám tử tổ B khác, sau đó đi tới cửa tiếp tục bận việc.
Từ sau vụ cướp lớn ở ngân hàng Bảo Kim, thái độ của mọi người trong cục cảnh sát đối với Dịch Gia Di trở nên vi diệu hẳn.