Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 322 - Chương 322 - Khắc Tinh Của Chính Nghĩa 4

Chương 322 - Khắc tinh của chính nghĩa 4
Chương 322 - Khắc tinh của chính nghĩa 4

Chương 322: Khắc tinh của chính nghĩa 4

Vì múa cột cho nên sức ở cánh tay và chân đều rất mạnh.

Trả lời xong, Tần Hồng Lương nhìn thấy Dịch Gia Di đi đến cửa một căn phòng mới cười hỏi: “Madam, đó là phòng của tôi, cô muốn xem sao?”

“Có được không?” Khi Dịch Gia Di đối diện với Tần Hồng Lương đã thu ghém toàn bộ cảm xúc, giả bộ tùy tiện hỏi.

“Tôi vẫn chưa dọn dẹp nên hơi bừa.” Tần Hồng Lương nở nụ cười, mềm mại từ chối yêu cầu của Dịch Gia Di.

Dưới tình huống chưa có lệnh xét nhà, bị công dân từ chối cũng không thể cưỡng chế lao vào, bằng không bị báo cáo cũng rất phiền phức.

Tuy Dịch Gia Di rất muốn vào trong xem thử nhưng cũng chỉ có thể từ bỏ.

Cô quay người vừa quan sát những khu vực khác trong căn nhà vừa lén lút nhìn Tần Hồng Lương.

Dường như hung thủ đã sớm dự liệu được toàn bộ chuyện sẽ xảy ra, dắt mũi các thám tử đi, chơi các thám tử quay vòng vòng, còn có thể ngồi ở đó mà không hề sợ hãi gì, cố làm ra vẻ vẻ mặt vô tội, thật khiến người run sợ.

Dịch Gia Di không nhịn được mà vừa đánh giá căn phòng nhỏ vừa nhìn trộm Tần Hồng Lương, đoán còn có những thông tin và nội dung nào là đối phương tỉ mỉ sắp xếp sẵn, cố tình thể hiện cho các thám tử nhìn.

Đến một khắc này, bản thân cô mới trải nghiệm được mình thân là thám tử, rốt cuộc sẽ gặp bao nhiêu tình huống không thể đoán trước và kẻ gian khó có thể đối phó.

Con đường này còn gian khó và đáng sợ hơn tưởng tượng của cô nhiều.

Nếu như năng lực mà cô sở hữu là năng lực của siêu nhân vậy thì tốt rồi. Khỏi cần đấu trí nhiều như thế, cứ trực tiếp trừng mắt bắn thủng Tần Hồng Lương rồi kết án tại chỗ là xong.

Đáng tiếc, không thể dùng cách đơn giản và thô bạo như thế được, thật gay go quá.

“Gần đây cô có phát hiện ra chỗ nào khác thường ở Triệu Mỹ Ni và Clara không?” Tam Phúc hỏi tiếp.

“Hình như cũng không có gì… chỉ là sáng sớm hôm qua Mỹ Ni và Clara cãi nhau một trận, nhưng hai chị em bọn họ luôn như thế, thường xuyên cãi nhau, ba ngày một trận lớn hai ngày một trận nhỏ, mọi người cũng quen rồi, dù sao qua vài ngày nữa bọn họ cũng làm hòa thôi.” Tần Hồng Lương giả bộ vô ý trả lời.

Dịch Gia Di quay lưng với cô ta, trừng mắt nhìn ấm nước trước mắt, hơi nhíu mày lại.

Ba ngày một trận lớn hai ngày một trận nhỏ, rõ ràng là đang khiến anh Tam Phúc hiểu lầm, khiến các thám tử cảm thấy nạn nhân với Clara bất hòa, đào hố cho Clara, tạo động cơ giết người cho cô ta.

“Tối hôm qua khi tạm biệt Triệu Mỹ Ni, có chuyện đặc biệt gì đó đã xảy ra không? “Tam Phúc hỏi tiếp.

“Hình như không có, khi ấy Mỹ Ni đang làm gì, thật ra tôi cũng không rõ lắm.” Tần Hồng Lương nghiêm túc suy nghĩ một lúc rồi mới đáp.

Dịch Gia Di quay người, mặt hướng về phía những lọ gia vị được xếp dựa theo kích cỡ phía trên bồn rửa bát.

Tần Hồng Lương không có khả năng không biết rõ, nếu cô ta là hung thủ, đương nhiên khi vạch kế hoạch muốn giết Triệu Mỹ Ni không có khả năng không biết lúc tạm biệt cô ta đang làm gì.

Từ trong lời của Tần Hồng Lương, Dịch Gia Di nắm bắt được càng ngày càng nhiều hành tung của cô ta, cũng càng lúc càng xác định thân phận hung thủ của cô ta.

Quỹ đạo hành động và sự thận trọng của đối phương trong vụ án này cũng dần dần phác họa thành hình trong đầu cô.

Ánh mắt của Dịch Gia Di hơi nặng nề, liếc qua sáu cái chai nhỏ cách nhau một khoảng chỉ bằng một móng tay, hoặc là sáu cái chai xếp liền kề, tai cô vẫn tập trung vào cuộc đối thoại giữa Tam Phúc và Tần Hồng Lương.

“Tối hôm qua Clara có ở nhà với cô không?” Tam Phúc tiếp tục.

“Ừm, ngược lại không có.” Tần Hồng Lương có hơi ngại ngùng tránh tầm mắt, sau đó mới tiếp tục đáp: “Thật ra tôi cùng bạn trai tôi tới nhà anh ấy, sau đó ngủ ở nhà anh ấy đến chiều, chúng tôi lại cùng nhau đi dạo phố và ăn cơm, hơn một tiếng trước mới về thôi. Ồ sir, các anh định nói chuyện với Clara, còn liên quan đến Triệu Mỹ Ni nữa, giữa bọn họ đã xảy ra chuyện gì sao?”

Tam Phúc quay đầu liếc mắt nhìn cửa phòng của Clara vẫn đóng kín, nếu không phải xác nhận toàn bộ cửa sổ của phòng này đều bị khóa bằng song sắt chống trộm thì anh ta thật sự nghi ngờ Clara đã bỏ trốn.

Không muốn đánh rắn động cỏ, cũng muốn trông thấy vẻ mặt chân thật nhất của người bị thẩm vấn dưới các loại câu hỏi được đề ra, cho nên Tam Phúc không trả lời câu hỏi của Tần Hồng Lương, ngược lại hỏi: “Hôm nay khi cô về nhà, Clara có ở nhà không?”

Bình Luận (0)
Comment