Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 323 - Chương 323 - Khắc Tinh Của Chính Nghĩa 5

Chương 323 - Khắc tinh của chính nghĩa 5
Chương 323 - Khắc tinh của chính nghĩa 5

Chương 323: Khắc tinh của chính nghĩa 5

Tần Hồng Lương quay đầu, cũng liếc mắt nhìn cửa phòng của Clara rồi gật đầu nói: “Có.”

“Ở nhà có chỗ nào kỳ lạ không? Hoặc là hôm nay Clara có điểm nào khác thường không?” Tam Phúc tiếp tục truy hỏi.

Tần Hồng Lương bày ra vẻ mặt bắt đầu trở nên căng thẳng, ánh mắt quan sát xung quanh, lại khẩn trương siết nắm tay lại.

Dịch Gia Di quay đầu nhìn tay của Tần Hồng Lương, một, hai… sáu.

Cho dù Tần Hồng Lương biểu diễn động tác siết tay khẩn trương cũng nắm đến sáu cái.

Đây là thói quen sao? Hay là một loại nghi thức?

Tần Hồng Lương bị người của tà môn gì đó lừa, thông qua một vài hành vi nào đó để đạt được một loại mục đích kỳ lạ nhất định sao?

Hay là có nguyên nhân khác?

Rốt cuộc sáu có chỗ nào đặc biệt?

“Hình như không có chỗ đặc biệt nào thì phải? Tôi… tôi cũng không để ý cho lắm, sir…” Giọng nói của Tần Hồng Lương trở nên ngập ngừng.

“Không sao, cô cứ nghĩ, sau đó lại nói.” Tam Phúc hoàn toàn bị Tần Hồng Lương lừa, thậm chí còn bắt đầu an ủi cô ta.

Ngón tay của Dịch Gia Di nhẹ nhàng đè lên mặt bàn trước mặt, nghe lời của Tần Hồng Lương, cố gắng phân tích tính cách và logic hành động của người này.

Hung thủ vô cùng gian xảo, tuy đang cố gắng dẫn dụ các thám tử nghi ngờ Clara nhưng lại càng chú ý bảo vệ bản thân hơn, cũng không tùy tiện khua tay múa chân, cũng sẽ giả bộ thành người không liên quan đến vụ án này, giải phóng ra tin tức vô tội “cô ta chỉ lo sống cuộc sống của mình, cũng không quan tâm đến nạn nhân đến vậy.”

Hình tượng của Tần Hồng Lương cũng dần dần đầy đủ và lập thể hơn trong đầu Dịch Gia Di.

Đúng lúc này, có vẻ như cuối cùng Tần Hồng Lương cũng nghĩ ra chuyện gì đó mà mở miệng nói: “Trước đây chúng tôi tan làm vào sáng sớm, Clara thường ngủ đến trưa mới dậy, nhưng hình như hôm nay cô ấy ngủ thẳng đến khi tôi về. Hơn nữa sau khi tỉnh có vẻ vẫn chưa ngủ đủ, trông gắt ngủ lắm, còn nóng tính hơn cả trước đây… rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy sir?”

Tam Phúc vừa nghe được câu này đã lập tức quay đầu nhìn về phía Phương Trấn Nhạc, vẻ mặt “Nhìn đi! Sự việc đã rõ ràng rồi. Clara này chắc chắn có vấn đề, sở dĩ chưa ngủ đủ đương nhiên là vì tối qua chạy ra ngoài giết người nên thiếu ngủ rồi.”

Dịch Gia Di cúi đầu, ánh mắt rơi lên tủ giày ở cửa.

Tần Hồng Lương thật sự gian xảo nhưng tính mục đích của cô ta mạnh, khó tránh khỏi sẽ luôn làm ra một vài chuyện dư thừa, chỉ cần chú ý đến một điểm “Tần Hồng Lương là hung thủ” này sẽ phát hiện ra hành vi của người này chỗ nào cũng đáng nghi.

Bây giờ nói không chừng trong lòng cô ta còn đang cười, còn có khả năng kiêu ngạo cảm thấy mình là người thông minh nhất và lợi hại nhất trên toàn thế giới, cảm thấy mình không có sơ hở, khoa trương đến mức chỉ hận không thể cười điên cuồng ba tiếng đi?

Nghĩ đến mấy chuyện này, lại nhớ đến hình ảnh Tần Hồng Lương giết người tàn nhẫn mà mình đã nhìn thấy trong dòng chảy hình ảnh, còn có vết thương khiến người nhìn thấy mà ghê rợn trên thi thể của Triệu Mỹ Ni, Dịch Gia Di mím môi, có một loại cảm giác khó chịu vì nghề nghiệp của mình bị coi thường.

Đáng tiếc, bây giờ phía cảnh sát hoàn toàn không có chứng cứ, Dịch Gia Di chà sát ngón tay, đầu óc nhanh chóng xoay chuyển.

Tiếp theo đó, Tam Phúc lại hỏi Tần Hồng Lương vài câu.

Hình như Tần Hồng Lương cảm thấy chuyện mà mình làm và lời mà mình nói đã đủ đạt được mục đích nên không làm thêm chuyện vẽ rắn thêm chân nữa, chỉ quy củ nói vài chuyện lặt vặt, không ngừng giảm thấp độ đáng nghi của mình xuống, thể hiện bản thân là người qua đường “vô tri” và “mơ hồ.”

Tam Phúc dường như cũng không nghi ngờ quá nhiều, sau khi mời Tần Hồng Lương ký tên lên ghi chép, anh ta đứng dậy đi đến cửa phòng Clara và gõ cửa dồn dập.

Dịch Gia Di vốn ngồi bên cạnh Tam Phúc, đổi góc nhìn quan sát những thứ được sắp xếp chỉnh tề trong kệ tủ thấp của tivi. Tam Phúc đi như vậy khiến trên sô pha chỉ còn lại cô và Tần Hồng Lương.

Phương Trấn Nhạc từ đầu đến cuối đều dựa vào cửa, dùng đôi mắt quan sát vẻ mặt của Tần Hồng Lương, trong quá trình Tam Phúc thẩm vấn, anh phân tích xem nội dung và ngôn ngữ truyền tải từ vẻ mặt của cô ta có đồng nhất với lời tường thuật hay không.

Anh không dễ dàng bị bất cứ người nào dẫn dắt, cũng tuyệt đối không kết luận đơn giản, ở giai đoạn này chỉ có không ngừng tìm kiếm thông tin, bổ sung càng nhiều chi tiết nhỏ nhặt hơn cho vụ án, xây dựng một mạng lưới manh mối khổng lồ ở trong đầu.

Bình Luận (0)
Comment