Chương 326: Khắc tinh của tội phạm 2
Tam Phúc rút một tờ giấy đưa cho Clara, nhíu chặt mày lại.
Clara nhận tờ giấy, vừa lau nước mắt vừa khóc thút thít.
Dưới loại tình huống này, Tam Phúc lại hỏi thêm vài câu nữa, dựa theo kỹ xảo thẩm vấn, anh ta cài cắm và đan xen các câu hỏi thật và các câu hỏi khảo nghiệm phản ứng của người bị thẩm vấn.
Câu hỏi thực dùng để lôi manh mối ra, giúp suy đoán tình tiết vụ án.
Câu hỏi khảo nghiệm phản ứng của người bị thẩm vấn thì lại hoàn toàn là một cái bẫy trong lúc thẩm vấn, đặc biệt dùng để bẫy phản ứng của người bị thẩm vấn, là thủ đoạn quan trọng để các thám tử phán đoán mức độ khả nghi của kẻ bị tình nghi khi quan sát bọn họ,
Đương nhiên, có đôi khi kỹ xảo được chồng lên các câu hỏi đặc biệt, vậy trạng thái tâm lý đặc thù của người bị thẩm vấn còn có khả năng trực tiếp bẫy người bị thẩm vấn khai nhận.
Nhưng lần này Clara cũng không đột nhiên sụp đổ phòng tuyến tâm lý và khai nhận, thậm chí kinh nghiệm vượt qua các câu hỏi bẫy và câu hỏi lừa của cô ta gần như được thể hiện một cách không chê vào đâu được.
Nếu tất cả những chuyện này đều là màn biểu diễn của hung thủ, vậy Clara khó tránh khỏi thông minh đến mức đáng sợ rồi.
Sau khi hỏi xong, Tam Phúc thậm chí còn ma xui quỷ khiến nói một câu: “Xin nén bi thương.”
…
Khi Clara bị thẩm vấn, Phương Trấn Nhạc đang quan sát biểu cảm của cô ta, trong lòng không ngừng suy đoán và phán đoán.
Dịch Gia Di lại không làm loại chuyện này, trước khi tới đây, cô còn nghi ngờ trong lòng, nhưng lúc này tâm đã như gương sáng: Clara chính là một kẻ chịu tội thay, vụ án này hoàn toàn không liên quan một chút nào đến cô ta hết.
Dịch Gia Di khoanh tay đứng ở cửa, trông như nhìn về phía Clara nhưng trên thực tế hoàn toàn đang xuất thần nghĩ chuyện của mình.
Cô cố gắng hồi tưởng lại mỗi một chi tiết trong dòng chảy hình ảnh, bắt đầu từ lúc Tần Hồng Lương gõ cửa đi vào cửa nhà của nạn nhân Triệu Mỹ Ni, không bỏ sót một điểm nào hết.
Cô dựa theo phương pháp ô vuông mà Newton đề ra, cắt các hình ảnh động trong dòng chảy hình ảnh thành những bức ảnh tĩnh và biến mỗi bức ảnh tĩnh thành một ô vuông, quan sát từ ô vuông 1x1 thẳng đến ô vuông 13x13. Cứ vậy tra xem xong một bức ảnh, đảm bảo quả thật không bỏ sót bất cứ một thông tin nào rồi mới quan sát tiếp hình ảnh tiếp theo.
Phương pháp ngu ngốc vô cùng tốn thời gian và tốn sức lực, nhưng thường cũng là cách hữu hiệu nhất.
Ngay khi trong đầu Dịch Gia Di đang kiểm tra hình ảnh “hung thủ Tần Hồng Lương ngồi lên sô pha, bưng cốc nước mà nạn nhân Triệu Mỹ Ni đưa cho cô ta” đột nhiên dừng lại.
Cô liếc qua ô vuông ảnh cắt lờ mờ tối tăm này, những nội dung khác đều không có gì sai, chỉ duy nhất hành động của hung thủ Tần Hồng Lương khi uống nước là khiến loại cảm giác kỳ quái đó trở nên càng mãnh liệt hơn.
Một người rõ ràng đã bưng cốc nước lên, tại sao không uống nước mà chỉ chạm môi lên cốc một cái mà thôi?
Tại sao lại làm như vậy? Lo lắng nạn nhân Triệu Mỹ Ni bỏ thuốc vào trong nước sao?
Lẽ nào theo quan điểm của hung thủ Tần Hồng Lương, Triệu Mỹ Ni cũng có động cơ giết cô ta cho nên mới nổi lòng kiêng kỵ?
Hoặc là…
Trong đầu Dịch Gia Di lóe lên tia sáng, còn một khả năng nữa!
Cô lập tức bình tĩnh trở lại, ánh mắt rơi lên môi của Clara, cô ta tô son môi màu hồng nhạt, nói thẳng ra thì nó phù hợp với tính cách của cô ta và cũng hợp với làn da hơi trắng của cô ta.
Ngược lại, da của Tần Hồng Lương hơi đen, thích hợp với màu đỏ thuần hơn.
Nghĩ lại thì hôm nay Tần Hồng Lương tô son môi màu đỏ thuần có ánh ám kim dưới ánh mặt trời, thân là một dancer múa cột, khi ở dưới ánh đèn, phần lớn mọi người đều nhìn dáng người của cô ta mà không phải gương mặt.
Nhưng khi thực hiện vài động tác quy định, các vị khách vẫn sẽ liếc mắt nhìn mặt cô ta, son môi có ánh ám kim dưới ánh đèn sẽ trở nên đặc biệt rõ ràng.
Mà vị trí ăn điểm nhất trên gương mặt của Tần Hồng Lương đại khái chính là đôi môi căng mọng và khiêu gợi của cô ta.
Như vậy xem ra, Tần Hồng Lương chọn son môi màu đỏ thuần có ánh ám kim đã được cân nhắc nhiều đến cỡ nào.