Chương 327: Khắc tinh của tội phạm 3
Căn cứ theo những suy đoán này, trên cơ bản có thể xác định Tần Hồng Lương cho dù là cân nhắc về nghề nghiệp hay là cân nhắc về đời thường đều sẽ không tô loại son môi màu hồng nhạt hoàn toàn không phù hợp với màu da của cô ta, khi nhảy hiệu quả cũng không tốt cho lắm đó.
Nhưng son môi để lại trên cái cốc đặt ở bàn trà cực có khả năng đã được vị khách dùng qua mà bộ phận giám định phát hiện được lại là màu hồng nhạt.
Anh Đại Quang Minh đã xác định trong hộp trang điểm và túi của nạn nhân Triệu Mỹ Ni đều không có thỏi son nào màu này, phán đoán sơ bộ nó là của hung thủ để lại, chỉ là đáng tiếc, không thể lấy được DNA trên dấu son môi.
Chẳng trách Tần Hồng Lương chỉ chạm vào cốc, một là vì lo lắng để lại DNA, hai chính là để lại thêm một bằng chứng chỉ hướng về Clara –màu son môi để lại trên miệng cốc và màu son hôm nay Clara đánh hoàn toàn đồng nhất.
Trước khi Tần Hồng Lương xuất phát đến nhà nạn nhân Triệu Mỹ Ni đã nghĩ xong sẽ giết cô ta vu họa cho Clara, cho nên mới tô son môi của Clara trước.
Thân là bạn cùng phòng, có được tóc, son môi, một chiếc bông tai… của Clara đều quá dễ dàng!
Bẫy! Đây hoàn toàn là bẫy!
Suy nghĩ của Tần Hồng Lương rốt cuộc phải tỉ mỉ đến cỡ nào?
Dịch Gia Di siết nắm tay, khi Clara đang khóc, cô đưa một tờ giấy cho cô ta.
Sau khi đối phương lau nước mắt, Dịch Gia Di duỗi tay nhận giấy, nhân cơ hội nhẹ nhàng đẩy tờ giấy ra phía trước, vừa vặn cọ được một vết son môi ở khóe miệng của Clara.
“Sorry” một tiếng rút giấy về, cô im hơi lặng tiếng gấp lại cất đi.
…
Sau khi bốn vị thám tử rời khỏi nhà của Clara lại tụ hợp với hai người chú Cửu ở bãi đỗ xe.
Dưới màn đêm, đột nhiên mọi người đều hơi im lặng.
“Sao rồi? Có tìm được điểm đột phá từ chỗ Clara không?” Chú Cửu ngáp một cái, lười biếng hỏi.
“…” Tam Phúc lắc đầu, rõ ràng có hơi chán chường.
Cảnh sát kiêng kỵ nhất là xử trí theo tình cảm, anh ta cảm thấy hôm nay mình có khả năng không đủ công bằng bình tĩnh. Buổi tối trở về, anh ta phải từ từ kiểm điểm lại bản thân một chút, ngày mai lại kiểm điểm một phen với anh Nhạc mới được.
“Được rồi, hôm nay trước cứ thế đã, mọi người trở về ngủ một giấc, cũng đừng nghĩ đến vụ án. Ngày mai cùng nhau đối chiếu thông tin, lấy được báo cáo mới nhất của bộ phận pháp y và bộ phận giám định rồi chúng ta lại nói sau.” Phương Trấn Nhạc nói xong, lại quay đầu nói với chú Cửu: “Chú Cửu cứ về trước đi, tôi sẽ lần lượt đưa những người khác về nhà.”
Mọi người ngồi lên xe Jeep lớn của cha Phương, Dịch Gia Di mới mở miệng nói: “Anh Nhạc, tôi muốn về cục cảnh sát một chuyến trước.”
“Sao cô cũng định về đó vậy?” Phương Trấn Nhạc nhướn mày.
“Cũng?” Dịch Gia Di cũng học theo bộ dáng nhướn mày của anh.
“Tôi phát hiện được một sợi tóc màu nâu đỏ trong nhà của Clara, hơn nữa còn mang nang tóc, có thể kêu bộ phận giám định mang đi kiểm tra DNA. Tôi muốn về cục cảnh sát dùng túi đựng vật chứng rồi đưa đến phòng xét nghiệm bảo quản.” Phương Trấn Nhạc nói xong, nghĩ ngợi một chút rồi nói thêm: “Đương nhiên, vật chứng này hoàn toàn hợp pháp, tôi tìm được trong thùng rác chứ không phải trộm.”
“Ồ…” Dịch Gia Di nghe xong, quay đầu đối diện tầm nhìn với Lưu Gia Minh đang mang vẻ mặt hoang mang, sau đó nở nụ cười hơi đắc ý: “Trùng hợp thật, tôi cũng lấy được một thứ khác của Clara, cũng là bằng chứng hợp pháp.”
Phương Trấn Nhạc ngồi ở ghế lái và Tam Phúc ngồi ở ghế phụ lái quay đầu, Gary và Gia Minh cũng nhướn mày nhìn qua.
“Thứ gì vậy?”
“Một tờ giấy dính son môi của cô ta, không biết có thể kiểm tra được nước bọt không, nhưng chí ít có thể so sánh thành phần hóa học với vết son môi dính trên miệng cốc thuộc về vị khách phát hiện được ở hiện trường hung án.” Dịch Gia Di muốn biết suy luận của mình rốt cuộc có đúng không.
Vết son môi của Clara và dấu son môi trên miệng cốc phát hiện được ở hiện trường hung án rốt cuộc có thuộc về cùng một thỏi son hay không.
Nếu đáp án là “yes” vậy trên cơ bản có thể nghiệm chứng tưởng tượng to gan của cô về Tần Hồng Lương hơn phân nửa là không sai.
“Ha ha ha, không tồi, mọi người đều thắng lợi trở về.” Phương Trấn Nhạc nghe xong lại cười to, tâm trạng tăng lên vùn vụt.
“!” Tam Phúc.
“!” Gary.
“!” Lưu Gia Minh.