Chương 350: Đúng bệnh hốt thuốc 8
Khi nói mấy lời này, cô ta hơi nghiêng đầu, đôi mắt từ đầu đến cuối đều nhìn chằm chằm vào Dịch Gia Di: “Còn cả Clara nữa? Con ả này còn ngu hơn, cả ngày chỉ biết ném đồ lung tung trong nhà, đã nói bao nhiêu lần rồi cũng không nghe, hở tí là muốn giúp người không tiếc cả mạng sống. Cô ta nghĩ mình là ai? Mỗi ngày tôi nhìn thấy cô ta đều sẽ cảm thấy cô ta sống như vậy thật đáng thương. Một người ngày nào cũng muốn có được sự tán đồng từ người khác, vì vậy mà thậm chí trời mưa trời gió cũng bôn ba đi đón người được gọi là bạn đó, cho mượn tiền cũng không đòi về được... Làm nhiều chuyện tổn hại đến lợi ích của mình như thế nhưng kết quả thì sao? Người khác đều đang lợi dụng cô ta mà cô ta vẫn còn đắc ý? Ha, thật nực cười! Cảnh sát Dịch, cô cho rằng tại sao tính cách của Clara lại xấu như vậy? Trong tiềm thức của cô ta lẽ nào không biết mình bị lợi dụng hay sao? Cô ta chỉ là đồ ngu, không thể giãy thoát ra được, cho nên cả ngày mới biến mình trở nên hung dữ, lại hy vọng người khác vì sợ cô ta mà đừng bắt nạt cô ta, lợi dụng cô ta. Nhưng cô ta thật sự có được bạn bè chân chính sao? Thật sự có được tình yêu và sự tôn trọng của người khác sao? Không có, cô nói có đáng thương không? Ha ha ha...”
Nói đến đây, trong mắt của Tần Hồng Lương nổi lên một cơn bão, trong con ngươi như nhuộm đậm một màu đỏ tươi điên cuồng, cô ta vẫn nhìn chằm chằm vào Dịch Gia Di như cũ, hơi hạ cằm xuống, híp mắt, tiếp tục ngạo nghễ.
“Ồ, Triệu Mỹ Ni đó hả, một con bitch giả tạo mà thôi! Cả ngày chỉ biết cười ngu ngốc, cho rằng mình rất xinh đẹp sao? Mấy tay đàn ông háo sắc đó đều muốn chiếm lời của cô ta nhưng vừa quay mặt đã châm biếm chế nhạo, mắt trợn ngược lên trời kia kìa. Nhân duyên của cô ta tốt? Ha ha, chẳng qua cô ta thích trêu hoa ghẹo nguyệt, giả dối ham hư vinh mà thôi. Madam, cô xem Triệu Mỹ Ni chết nhưng có người nào nhỏ một giọt nước mắt thật lòng vì cô ta chưa? Nhân duyên tốt? Đừng khiến tôi thấy ghê tởm có được không hả? Chỉ bộ dáng đó của cô ta mà cũng muốn mở tiệm cá viên? Cô ta vừa bán, ai dám ăn cá viên do cô ta làm. Chị Vân chọn cô ta chứng minh điều gì? Bọn họ đều ngu như nhau! Đều ti tiện hết!”
“Chính vì như thế nên cô mới giết Triệu Mỹ Ni sao?” Dịch Gia Di kiềm chế lửa giận, nghiêng đầu nhìn về phía Tần Hồng Lương với vẻ khiêu khích, nắm bắt giọng điệu và vẻ mặt, áp chế sự khẩn trương, một khắc Tần Hồng Lương không kiềm chế được cảm xúc, khi sự việc phát triển đến tận cùng và lộ ra chân tướng sẽ hỏi đến câu hỏi quan trọng nhất.
…
Toàn bộ các thám tử tổ B đang ở bên ngoài phòng thẩm vấn nghe chăm chú đều căng thẳng thần kinh, đợi chờ câu trả lời của Tần Hồng Lương.
Bầu không khí trong một khắc này dường như đọng lại, thời gian vài giây mà như bị kéo dài ra vô hạn.
Dịch Gia Di dường như nghe nghe thấy tiếng đếm thịch thịch thịch, cũng có khả năng là tiếng trái tim cô đang đập.
“Tôi…” Tần Hồng Lương ngẩng đầu phun ra một chữ, đôi mắt đột nhiên liếc qua bức tường màu trắng, lông mày chợt nhướn cao, con ngươi hơi co rút lại, giọng nói của cô ta lập tức dừng lại, thuận tiện ngậm miệng lại.
Con ngươi di chuyển, hai tay bám vào mép bàn, Tần Hồng Lương cúi mắt nhìn chằm chằm vào hai tay mình, rất lâu sau cũng không mở miệng nữa.
Dịch Gia Di thở nhẹ ra một hơi, trong lòng đã hiểu Tần Hồng Lương đã phản ứng lại.
Quả nhiên, sau một phút, Tần Hồng Lương nâng mí mắt, khi lại nhìn Dịch Gia Di, trong mắt đã không còn bão tố mà chỉ còn là ý lạnh.
“Mọi người đều là kẻ đáng thương ở trần thế này thôi, cho dù tôi có chán ghét tất cả mọi người thì cũng không có nghĩa tôi sẽ giết người, madam ạ. Tôi chỉ trùng hợp thông minh hơn người khác một chút, nhìn thấu một vài chuyện mà thôi. Cũng vì vậy mà không hợp đàn, không được mọi người yêu thích, lẽ nào thế này cũng có lỗi hay sao?”
Tam Phúc bóp nhẹ vai Dịch Gia Di, bọn họ đều biết cho dù vừa rồi Tần Hồng Lương đã suýt chút nữa để lộ chân tướng nhưng lúc này thời cơ đã qua rồi.
Lần này, tổ B bọn họ đã gặp phải một kẻ khó chơi.
Dịch Gia Di không trả lời, cô mím môi, không hề sợ hãi mà nhìn lại Tần Hồng Lương, trong mắt là tia sáng không cam lòng.
“Đồ Quý Sinh nói tôi là hung thủ? Anh ta mới càng đáng nghi hơn đi? Nếu các người đã phát hiện ra điểm đáng nghi ở nhà anh ta vậy đương nhiên nên nghi ngờ anh ta rồi, sao có thể liên hệ đến tôi được nhỉ? Cán bộ không phải đang nhắm vào tôi đấy chứ?”