Chương 359: Gậy ông đập lưng ông 2
Anh Nhạc vì phá án mà không từ bất cứ thủ đoạn nào, cuối cùng đi đến bước đường cùng phải đập vỡ bát cơm của mình hay sao?
“Anh Nhạc, hãy nghĩ cẩn thận, cung cấp bằng chứng giả cho tòa án là phạm pháp đó.” Lưu Gia Minh như cha mẹ chết, cậu ta không muốn có cha… không phải, là cậu ta không muốn mất bữa trà chiều đâu!
“Nghĩ gì thế? Là cung cấp bằng chứng giả cho Tần Hồng Lương!” Phương Trấn Nhạc vỗ lên đầu Lưu Gia Minh một cái, quay đầu phát hiện tất cả mọi người đều đang thở phào nhẹ nhõm.
“…” Anh ở trong lòng mọi người là người coi trời bằng vung như vậy hay sao?
…
Nửa ngày tiếp theo đó, Dịch Gia Di lại chạy đi tìm hai ông bà già kia, thu thập càng nhiều chi tiết về đôi găng tay cao su đó hơn.
Tam Phúc cũng gọi điện cho Clara, đối phương ở nhà tìm được mấy đôi găng tay cao su mà Tần Hồng Lương quen dùng, xác nhận tương tự với kiểu mà Tam Phúc nhắc đến, nên lén lút trộm một đôi mang đến cục cảnh sát.
Các thám tử tìm kỹ thuật viên của bộ phận giám định trao đổi, mới phát hiện ra mỗi một kỹ thuật viên lấy anh Đại Quang Minh dẫn đầu đều là cao thủ ngụy tạo!
Bọn họ biết rõ hình dạng của các loại vật chứng, am hiểu các loại tình huống ảnh hưởng đến vật chứng, dựa theo chi tiết mà các thám tử tổ B cung cấp mà cải tạo lại một bộ găng tay cao su.
Người nào cũng đều đang suy diễn Tần Hồng Lương dùng đôi găng tay này làm gì, để đảm bảo kỹ thuật viên không bỏ qua bất cứ chi tiết nào.
Đương nhiên trong mấy người này, suy diễn mà Dịch Gia Di cung cấp là tinh tế tỉ mỉ và đáng tin nhất.
Cô không chỉ biết Tần Hồng Lương đeo găng tay vào khi nào, mà sau khi đeo đôi găng tay này đã sờ vào cái gì, nhúng mấy lần nước đều thuộc làu như lòng bàn tay.
Đây đúng thật là một thiên tài của giới lập hồ sơ, bà hoàng của logic bất biến.
Bộ phận giám định tặng cho biệt danh [Thiên vương hồ lô nhỏ!]
Dịch Gia Di nghĩ ngợi nửa ngày mới phản ứng lại được “hồ” là “hồ” trong hồ sơ, “lô” là “lô” trong lô-gic. “thiên” là “thiên” trong thiên tài, “vương” là “vương” trong vương giả.
Được rồi, các anh các chị ở bộ phận giám định đều là cường giả ở phương diện khoa học nhưng về mặt đặt biệt danh cho người khác thật sự yếu chẳng buồn nói.
Buổi chiều, trong sự mong đợi và khẩn trương của các thám tử, cuối cùng bộ phận giám định cũng đã hoàn thành sản phẩm mà bọn họ tự hào nhất: [Bằng chứng giả]. Cũng ngay khi chuyển giao cho tổ trọng án B còn nghiêm túc bày tỏ nếu như có vấn đề, tuyệt đối không liên quan đến bộ phận giám định.
Đặc biệt là không liên quan đến anh Đại Quang Minh.
Phương Trấn Nhạc vỗ lên vai anh Đại Quang Minh: “Yên tâm đi, nếu mời khách nhất định sẽ có phần của anh. Nếu gánh tội cũng tuyệt đối không dính đến bên anh.”
“Cậu nói như vậy thì tôi yên tâm rồi.” Anh Đại Quang Minh gật đầu mỉm cười, người bạn như Phương Trấn Nhạc đáng để kết giao.
…
Sau khi lấy được đôi găng tay cao su, Phương Trấn Nhạc lại nhìn mấy thám tử khác, mọi người đều cảm thấy không có vấn đề, Tam Phúc lập tức đi gọi điện kêu Tần Hồng Lương đến.
Một lần gọi này chính là gọi đến tạm giam nên không thể từ chối, sau khi thẩm vấn cũng không thể rời đi.
Trong khoảng thời gian đợi Tần Hồng Lương, tất cả mọi người đều có hơi đứng ngồi không yên.
Dịch Gia Di không nhịn được mà lại hỏi Phương Trấn Nhạc: “Anh Nhạc, lỡ như Tần Hồng Lương mang đôi găng tay cao su chân chính đó về nhà đốt rụi rồi, vậy cô ta nhìn thấy đôi găng tay mà cao su mà chúng ta làm, không phải sẽ lập tức ý thức được chúng ta đang lừa cô ta hay sao?”
Cô không nhìn thấy hung thủ đã xử lý đôi găng tay cao su đó như thế nào trong dòng chảy hình ảnh, nên có khả năng Tần Hồng Lương đã mang đôi găng tay cao su đó về nhà đốt.
“Nếu thất bại, vậy cứ sử dụng những chứng cớ khác hiện có để giao lên tòa án.” Phương Trấn Nhạc nói xong, đột nhiên nở nụ cười vô cùng tự tin.
Khi đôi mày kiếm của anh giãn ra, cả người trông tiêu sái không ai bằng, bộ dáng trong lòng đã định liệu trước này có một loại cuốn hút đặc biệt.
Anh nói: “Sau khi Tần Hồng Lương giết người cũng không về thẳng nhà, cô ta vẫn phải vòng về nhà Đồ Quý Sinh và giả vờ vừa mới ngủ một giấc, sau đó lại đi ăn cơm với Đồ Quý Sinh, ứng phó xong ‘bằng chứng ngoại phạm’ này rồi mới về nhà. Có xác suất tám mươi phần trăm sẽ không mang đôi găng tay cao su đã dùng khi giết người về nhà Đồ Quý Sinh vì làm như vậy quá nguy hiểm.