Chương 386: “Địa điểm ném xác” di động 2
“Bắt đầu thôi!” Dịch Gia Di chắp hai tay thành chữ thập, cao giọng tuyên bố.
Tiếp theo chính là một loạt tiếng đũa sảng khoái, tiếng húp canh, tiếng nhai thịt, tiếng hô to ngon…
Sau bữa cơm còn có bánh gato, các loại dinh dưỡng đủ cả khiến năng lượng bùng phát.
Bận rộn cả một ngày lại ngồi xung quanh bàn tranh nhau ăn một bữa, thật sự rất vui vẻ.
Niềm vui của đời người đại khái chính là như thế, lẽ nào đại hiệp trong phim truyền hình còn có thể sảng khoái và thoải mái hơn bọn họ được sao?
Chắc chắn không thể!
Chú Cửu cũng thấy dễ chịu, vậy mà cũng cười to hai tiếng sau bữa cơm, bày tỏ cảm giác hài lòng của mình.
Dịch Gia Di bị tiếng cười bất thình lình tới của ông ta dọa hết hồn, sau khi phản ứng lại cũng không nhịn được mà cười ha ha theo.
Cơm no rượu say cũng đã đến giờ tạm biệt.
Phương Trấn Nhạc vỗ bàn tay, ngỏ ý trong nhà Dịch Gia Di còn một đống đồ cần phải dỡ và sắp xếp, hôm nay mọi người đều đã mệt rồi, không bằng bây giờ ai về nhà nấy, mọi người nghỉ ngơi đi.
Đám người ăn nhịp với nhau, nháo nhào bày tỏ ý tạm biệt.
Nhưng ngay khi mọi người vừa mới giúp chuyển bát đũa và bàn đến nhà bếp thì trong phòng đột nhiên lại vang tiếng “tít tít.”
Phương Trấn Nhạc cạch một tiếng lấy Bb-call trên hông xuống, chú Cửu lôi cái máy nhắn tin cùng loại trong túi quần ra, Dịch Gia Di thì vồ lấy cái của mình trên chiếc bàn nhỏ ở cửa… các thành viên tổ B đồng loạt cúi đầu nhìn thông báo được gửi trên máy, đồng thành đọc: “Tại bến xe buýt hai tầng, khi tài xế kết thúc công việc đã phát hiện ra một thi thể nam ngồi trên tầng hai.”
“Này! Tổ A chúng ta cũng theo qua đó xem đi.” Du Triệu Hoa lập tức mặc áo khoác lên.
“Anh cả, tối nay có khả năng em phải tăng ca, mọi người ngủ sớm một chút nhé.” Dịch Gia Di nói xong, lấy một chùm chìa khóa trong túi ném cho Gia Như: “Khóa phòng ngủ của chị em mình, lát nữa vào xem bất ngờ.”
Nói xong, Dịch Gia Di đẩy cửa lớn, theo một đám thám tử chạy vù vù đi.
“Cảm ơn đã khoản đãi.” Phương Trấn Nhạc ra cửa vẫn không quên lễ phép.
“Nên là chúng tôi cảm ơn mọi người mới phải.” Dịch Gia Đống vội xua tay.
Tôn Tân và Đinh Bảo Thụ cũng nhân cơ hội tạm biệt, theo đoàn người rời đi.
Ba anh em nhà họ Dịch đứng ở cửa tạm biệt mọi người, nhìn nhóm thám tử cao lớn người nào cũng mang vẻ mặt lạnh lùng, chen chúc vào trong thang máy với “năng lượng chính nghĩa vượt quá tiêu chuẩn,” tinh một tiếng đi xuống.
Đột nhiên thế giới trở nên yên bình, Dịch Gia Đống xoa đầu các em, quay người vào nhà, cạch một cái đóng cửa lại.
…
Sau khi chị cả dẫn “nhóm bạn trai của chị ấy” rời đi, Gia Như nôn nóng chạy đến trước phòng ngủ của mình và chị cả, cắm chìa khóa vào, vặn cửa, đẩy ra, bật đèn… động tác rất lưu loát liền mạch.
Ngay sau đó, cả người cô ta ngây ra.
Căn phòng màu hồng ấm áp bao phủ toàn bộ cơ thể của Gia Như.
Cô ta bước chân vào phòng mà giống như bước vào mộng cảnh màu hồng vậy.
Trên bàn đặt một tờ giấy viết thư màu hồng, trên đó đầy ắp nét chữ thuộc về chị cả.
Gia Như cầm giấy viết thư lên, ngồi lên cái ghế nhỏ màu hồng, chậm rãi đọc:
[Gia Như đã mười sáu tuổi rồi, từ lúc nhớ chuyện đã ở chung phòng với chị cả, mặc quần áo thừa lại của chị cả, nghe lời chị cả đúng giờ thức dậy, đúng giờ chia thời gian sử dụng bàn học. Dựa theo sắp xếp của chị mà chia tủ quần áo, chị cả dùng bên trái, Gia Như dùng bên phải.
Không thể quấy rầy chị cả ở chung cho nên Gia Như cũng chưa bao giờ từng thức đêm, buổi tối quay người cũng phải thật cẩn thận.
Rõ ràng là một cô gái nhỏ rất hoạt bát, rất có suy nghĩ nhưng lại chưa bao giờ phát biểu suy nghĩ của mình ở phương diện sử dụng chung phòng ngủ thế nào.
Chị không biết là em đã quen rồi hay là thật sự chưa bao giờ từng có ý kiến.
Có lẽ cũng có suy nghĩ không hài lòng cho lắm và tủi thân đi, nhưng Gia Như chưa từng để chị cả biết mấy chuyện này, chúng ta vẫn luôn ở chung như thế suốt nhiều năm như vậy.
Ba tuần trước, Gia Như đổi vỏ gối, từ chiếc vỏ gối màu lam nhạt, rách lỗ chỗ ngày trước biến thành một chiếc vỏ gối màu hồng hoàn toàn mới, có đường viền hoa, rất đáng yêu.
Hóa ra cô gái lớn mỗi ngày giúp anh cả pha trà sữa, bận trong bận ngoài, vui vẻ hoạt bát đó lại lén giấu đi trái tim thiếu nữ của mình.
Chị cả đoán là dùng tiền tiêu vặt chị cho sau khi phát lương để mua đi, lén lút, tiết kiệm chỉ mua một chiếc vỏ gối, gối đầu lên nó, bầu bạn cùng nó chìm vào trong giấc mộng thiếu nữ màu hồng.