Chương 391: Bọn họ sẽ hạnh phúc biết bao
Con đường dưới chân bằng phẳng như thế, lá cây bên tay xanh bóng no đủ khiến người yêu thích như thế, trong không khí không có mùi nấm mốc và khói bụi, mà chỉ có hương hoa quế nở muộn vẫn chưa rụng hết và mùi cỏ cây trở nên vô cùng trong lành vào nửa đêm.
Bước ra khỏi lối đi bộ và đăng ký lên quyển sổ nhỏ của quản lý tòa nhà, lúc ngoan ngoãn đi thang máy lên, đột nhiên Dịch Gia Di tò mò: Không biết ở biệt thự có cảm giác gì nhỉ?
Có một khoảng sân nhỏ, có phải có thể trồng hoa cẩm tú thật to hay không?
Một khu vườn rực rỡ gấm hoa, Gia Tuấn ngồi đọc sách tại đình nhỏ trong sân, Gia Như mặc đồ thường ngày kiểu tây tỉa hoa tỉa cành, anh cả có một căn bếp lớn hai mươi mét vuông, là loại có thể khiêu vũ luôn ở bên trong ấy, vừa bật nhạc du dương vừa nấu nướng…
Nếu lại nuôi thêm một con chó, cô sẽ ngồi trong sân phơi nắng, chó thì ngồi bên chân.
Bọn họ có thể làm tiệc BBQ cỡ nhỏ trên ban công nhỏ trong nhà, có thể mở party mời toàn bộ thám tử và bạn bè tới ăn cơm và vui chơi, còn có thể mở tiệc sinh nhật trong vườn nhà cho Gia Như.
Bọn họ sẽ hạnh phúc biết bao…
Trong lúc cười ngốc, Dịch Gia Di đã đi đến cửa nhà mới, phát hiện ra anh cả đã giúp cô để đèn phòng khách.
Ánh đèn ấm áp hắt lên gương mặt, còn có thể ngửi được mùi thức ăn của bữa tiệc trước đó từ trong không khí.
Cô nhẹ nhàng đi vào cửa, căn nhà mới có lối đi rộng rãi hoàn toàn không đụng vào bất cứ đồ gia dụng và tạp vật nào, thật sự khiến người không quen.
Khi tắm, cô ngửi mùi thơm nhẹ của bột giặt trong phòng và hương hoa tươi trong phòng khách một cách thưởng thụ.
Về phòng ngủ và đóng cửa lại, Gia Như nằm ở tầng trên của chiếc giường tầng gia đình mới hơn, to hơn một chút, cô gái bên trong khung màn ngủ giống như con heo nhỏ.
Mặc dù trong phòng rất tối nhưng vẫn có thể cảm giác được sự ngọt ngào được bao quanh bởi màu hồng.
Nói là thực hiện giấc mộng của Gia Như nhưng thật ra chính bản thân cô cũng luôn khao khát một căn phòng nhỏ toàn màu hồng xinh đẹp.
Nó thuộc về bí mật sâu nhất trong đáy lòng, một căn phòng bí mật của một cô gái trẻ không muốn lớn lên.
Dịch Gia Di chui vào trong chăn, được chiếc chăn mềm mại bọc quanh, thở ra một hơi thật nhẹ.
Cơ thể mệt mỏi rất nhanh đã chìm vào trong giấc ngủ, khò… khò…
Chỉ đáng tiếc, trong giấc mơ không phản chiếu những hình ảnh tươi đẹp màu hồng, mà toàn là khi đối diện với xác chết ngồi đó, liên tục nhìn dòng chảy hình ảnh hòng nắm bắt được nhiều thông tin hơn.
…
Trên các tờ báo lớn ngày mới đều không hẹn mà cùng đăng bức ảnh thi thể ngồi trên xe buýt.
Có nhiếp ảnh gia dường như thật sự đã lấy hết sở học cả đời, vượt trình độ phát huy đã chụp ra một bức ảnh cực có cảm giác điện ảnh: Cảm giác kinh khủng của phim kinh dị.
Thật sự đã dọa sợ nhóm dân chúng đi đường gặp phải xe buýt đi ngang qua vai đều không nhịn được mà dựng tóc gáy, lập tức ngẩng đầu nhìn xem có gì kỳ quái hay không, hoặc tránh né không dám lại gần xe buýt.
Vì thế hôm nay ở Hương Giang xuất hiện cảnh tượng ly kỳ: Vị trí gần cửa sổ xe buýt hai tầng không ai dám hỏi tới, cho dù vì chen chúc mà không thể không lên tầng hai nhưng cũng chỉ dám đứng chứ tuyệt không dám lại gần chỗ ngồi.
Tài xế xe buýt không thể không dán giấy thông báo bên ngoài thùng xe buýt: Chiếc xe này không chở thi thể, chiếc xe buýt đó đã bị thu hồi để tiến hành khử trùng hoàn toàn, sau này sẽ mời đại sư tới làm phép.
Cho nên cho dù là bây giờ hay là tương lai, dân chúng đều có thể yên tâm ngồi xe.
Trò cười sẽ luôn có lúc dừng lại, nhưng vụ án vẫn còn đang tiếp tục.
Chú Cửu bóp eo đứng chính giữa văn phòng, trừng mắt nhìn bảng trắng.
Gần đây người nhà đang khuyên ông ta cai thuốc, thật sự nghe mà phát phiền, ông ta cũng chỉ đành nghiêm túc cân nhắc đến việc cai thuốc.
Trong túi quần đựng một bao thuốc, nhưng móc ra bên trong lại đựng toàn là kẹo cao su, con gái đã đích thân nhét vào cho ông ta.
Chú cửu lấy ra một viên, cầm trong tay sờ túi sờ lui một lúc, sờ đến mức vỏ giấy xù hết lông lên mà tâm trạng lo âu vẫn chưa giảm xuống.
Người cai thuốc gặp phải vụ án khó giải quyết giống như con khỉ bị đốt vào mông, đứng ngồi không yên, tay chân luống cuống.