Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 397 - Chương 397 - Xin Lỗi Ông Bác Nhé 2

Chương 397 - Xin lỗi ông bác nhé 2
Chương 397 - Xin lỗi ông bác nhé 2

Chương 397: Xin lỗi ông bác nhé 2

“Cũng có khả năng hung thủ giết chết Lưu Đại Hồng chính là vợ cũ của anh ta thì sao?” Gary không biết chân tướng của hung án, chỉ đang đưa ra một suy luận khá hợp lý dựa theo tình hình hiện có mà thôi.

Dịch Gia Di nghĩ đến người xảy ra xung đột với nạn nhân Lưu Đai Hồng cũng không phải vợ cũ của anh ta, nhưng vì không có cách nào chứng minh cách nói của mình nên kịp thời khóa mỏ lại.

Phương Trấn Nhạc ngồi xe buýt cả buổi chiều cũng không có tiến triển gì viết suy đoán của Gary lên bảng trắng, sau đó mở miệng nói: “Hôm nay trước khi tan làm hãy điều tra rõ ràng tư liệu về vợ cũ của Lưu Đại Hồng, bao gồm cả việc vợ cũ của anh ta có bạn trai hay không cũng điều tra hết, sáng ngày mai ưu tiên điều tra vợ cũ của Lưu Đai Hồng trước.”

“Yes, sir.” Gary nhận lệnh dẫn Lưu Gia Minh chạy đi điều tra hồ sơ và những nội dung khác, thuận theo manh mối Lưu Đại Hồng mà khai thác thông tin về vợ cũ của anh ta từng chút một.

“Chú Cửu đi kiểm tra hồ sơ bệnh án của Lưu Đại Hồng, xem nửa năm gần đây có tình huống ẩu đả sau khi say rượu không, thử từ manh mối này lần mò ra vòng xã hội bất lương của anh ta.” Phương Trấn Nhạc lại viết một lượt lên bảng trắng.

“Yes, sir.”

“Hôm nay Gia Di đi điều tra địa chỉ của Lưu Đại Hồng, sau bữa tối tôi sẽ dẫn cô đi hỏi chỗ ở của anh ta, sau đó chúng ta sẽ phỏng vấn toàn bộ hàng xóm và vòng xã giao của Lưu Đại Hồng một lượt.” Phương Trấn Nhạc tiếp tục ghi lại lên bảng trắng.

“Yes, sir.”

“Tam Phúc thuận theo chi tiết anh ta lái xe tải này đi điều tra thông tin về các đồng nghiệp cùng lái xe, đối thủ cạnh tranh và đơn hàng trong một tháng qua của anh ta, tìm xem có bên xung đột nào không.” Sau khi Phương Trấn Nhạc ghi xong lại hơi nhíu mày, nghề lái xe tải này thường sẽ dính phải xã hội đen, cũng có khả năng bị chặn đường thu phí bảo kê, phí qua đường, lượng công việc lùng tìm manh mối này của Tam Phúc quá lớn, một mình anh ta hoàn toàn không có khả năng làm xuể.

Anh quay đầu lại, trầm ngâm một lúc rồi mở miệng nói: “Tôi đi bàn bạc với madam một chút, xem có tổ nào khác hiện tại không có án trong tay có thể qua đây giúp chúng ta đi phỏng vấn.”

Người chết trên xe buýt giống như Lưu Đại Hồng không có tính chỉ hướng chính xác, muốn tìm rõ toàn bộ các mối quan hệ xã giao của anh ta và đi phỏng vấn vậy lượng công việc tìm kiếm sẽ lớn đến kinh người, mỗi một công việc mà Phương Trấn Nhạc phân cho tổ nhỏ đều cần phải tăng thêm người mới được.

Khi anh đi vào phòng của madam, mở miệng không chỉ đòi thành viên của một tổ, mà còn đòi thêm vài cảnh sát mặc quân trang bên cơ động hỗ trợ làm việc.

Dịch Gia Di đi điều tra địa chỉ gia đình của Lưu Đại Hồng sau khi nghe được nhiệm vụ công việc tiếp theo, đầu muốn to cả ra.

Nếu làm như vậy cũng không biết đến khi nào mới có thể mò ra được đôi vợ chồng ở tòa 6 Phúc Ái Thôn nữa, hy vọng đôi vợ chồng này nằm trong phạm vi sẽ đi phỏng vấn thu thập bằng chứng của bọn họ ngày mai.

Chỉ cần hơi có một manh mối chỉ hướng về phía bọn họ, cho dù là manh mối nhỏ bé cỡ nào thì cô cũng có khả năng nghĩ cách nhét chút hàng lậu vào trong, giúp mọi người tìm được nhà của đôi vợ chồng này… cầu Chúa!

Đầu tiên cầu cho Lưu Đại Hồng là hàng xóm của đôi vợ chồng kia, cũng ở Phúc Ái Thôn.

Sau khi tìm được địa chỉ của Lưu Đại Hồng, đôi mắt Dịch Gia Di tối sầm.

An Khánh Thôn, Thổ Qua Loan.

Một người ở phía Tây Bắc thành phố Cửu Long, một người ở phía Đông Bắc Hồng Khánh, rất xa…

Cô vuốt mặt, ngày mai những người khác có thể có thu hoạch hay không thì cô không biết, nhưng cô với anh Nhạc chắc chắn sẽ chạy uổng công một phen rồi.

Sắc trời bên ngoài cửa sổ đảo ngược, gió nổi lên, mây đen ùn ùn kéo đến, xem chừng lại sắp mưa tiếp.

Dịch Gia Di vô thức rùng mình một cái, mặt ủ mày chau thở dài một tiếng.

“Thập Nhất phấn chấn lên nào, đây mới là cuộc sống thường ngày của phá án.” Chú Cửu vỗ lên lưng Dịch Gia Di, gần đây bọn họ đều đã quen đến hỏng người rồi.

Quen với cuộc sống phá án mỗi ngày đều có manh mối thúc đẩy, thật sự rất khó thích ứng ứng cục diện gian nan như vậy.

Bình Luận (0)
Comment