Chương 426: Chia binh làm hai ngả 2
“Đã tra ra được hồ sơ lý lịch tư pháp từ rất lâu của Tế Minh, thông tin ghi chép liên quan đến ông ta vẫn coi như nguyên vẹn, nhưng ảnh chụp hấp thụ ánh sáng quá lớn, lại để trong phòng hồ sơ rất lâu nên cũng gặp các vấn đề như phai mau nghiêm trọng, hơn nữa bộ dáng của mấy chục năm trước và bây giờ cũng đã thay đổi rất nhiều, trên cơ bản rất khó thông qua mấy hồ sơ này chứng minh Tế Minh là Lưu Phú Cường.”
Dù sao thì Tế Minh cũng không có đặc điểm ngoại hình như “lông mày gãy,” “nốt ruồi đặc biệt,” “nốt ruồi to,” một bức ảnh cũ chụp gương mặt của một người bình thường, túm ngẫu nhiên một người ở nơi đông đúc như Tiêm Sa Chủy, Vượng Giác đều có thể có vài điểm tương đồng với bức ảnh đó.
Bây giờ Hương Giang vẫn chưa có kỹ thuật khác nhận biết mặt người, muốn xác nhận thân phận của nạn nhân vẫn cần nhiều đặc điểm hơn.
“Căn nhà của Lưu Phú Cường ở Bách Sĩ Nạp được sang tên từ một người Đài Loan, đã không thể liên lạc được với chủ nhà Đài Loan của căn hộ trước kia được nữa.”
“Lưu Phú Cường treo một cái bàn xát dùng để chà chân bên cạnh bàn ở phòng bảo vệ, mặt đất bên dưới cái bàn xát có rất nhiều da chết, phán đoán sơ bộ là trong mấy chục năm này, mỗi ngày ông ta đều không ngừng mài dấu vân tay, chậm rãi mài sạch da trên bụng ngón tay, mài ra vết chai rồi lại mài sạch vết chai, tiếp tục mài rớt da…”
“Đúng là một người lợi hại.” Lưu Gia Minh nghe, không nhịn được mà nhíu mày, có vài người vì sống sót mà chuyện gì cũng có thể làm ra được.
Bọn họ chưa chắc đã là người tốt nhưng thật sự chính là những kẻ sinh tồn không từ bất cứ thủ đoạn nào.
Dịch Gia Di cũng gặp thất bại, xuất sư bất thành.
“Không có phòng khám nào gọi điện nói từng tiếp xúc với bệnh nhân tên Lưu Phú Cường này sao?” Dịch Gia Di hỏi Lưu Gia Minh điều tra chuyện ở cục cảnh sát.
“Đối với rất nhiều người mà nói, cảnh sát thối có chết hay không cũng liên quan gì đến bọn họ đâu. Làm sao lại cành mẹ đẻ cảnh con, chủ động gọi điện phối hợp với cảnh sát được chứ?” Lưu Gia Minh lắc đầu chán nản.
Ngày tháng không có lời oán thán của chú Cửu, mỗi người đều kế thừa nhân tố oán trách của ông ta mà điên cuồng phát ra.
Sau khi than vãn chính là thở dài não nề, thương cảm thời gian chú Cửu trầm oan vẫn còn xa lắm.
Lúc này, khách ăn cơm đã rất ít, đội ngũ xếp hàng mua trà sữa cũng trống không, Đinh Bảo Thụ pha đồ uống ngọt nóng hổi sau bữa ăn cho mỗi một vị thám tử, đặt từng cốc trước mặt mọi người.
Vừa vặn nghe thấy Dịch Gia Di nói các phòng khám và bệnh viện đều không có bệnh nhân Lưu Phú Cường này, Bảo Thụ chớp mắt, đột nhiên mở miệng nói: “Chị Gia Di, vẫn còn phòng khám ngầm có thể điều tra đó.”
“Phòng khám ngầm sao?” Dịch Gia Di nhướn mày.
Phương Trấn Nhạc nhìn bộ dáng mang đầy những thông tin nhỏ của Đinh Bảo Thụ mới duỗi cánh tay vắt lên một cái ghế trống bên cạnh bàn, nói với thiếu niên nhỏ: “Ngồi đi.”
“Cảm ơn sir Phương.” Sau khi Đinh Bảo Thụ ngồi xuống lập tức nghiêm túc trả lời câu hỏi của Dịch Gia Di: “Bọn em khám bệnh đều không thể tới nổi bệnh viện tư, tới bệnh viện công lập xếp hàng cũng không được và giá cũng vẫn đắt, vậy đi tới phòng khám nhỏ thì sao, nhưng phòng khám nhỏ cũng bị chê đắt thì phải làm thế nào? Cũng vẫn còn một cách khác.”
Người nghèo cũng phải khám bệnh chứ, nếu không có tiền, cũng có cách của không có tiền.
“Nếu xác định bản thân mình bị cảm mạo, bọn em sẽ tới phòng thuốc đen đó kê ít thuốc cảm mạo. Nếu không xác định được mình mắc bệnh gì thì đi tới phòng khám ngầm, chính là loại không treo biển đó, chỉ có hàng xóm xung quanh mới biết thôi. Thoạt nhìn trông giống một ngôi nhà, mọi người mắc bệnh thì tới đó gõ cửa, đi vào sẽ có ông bác ngồi bên cạnh bàn giúp chị chẩn đoán xem bệnh. Em còn đang truyền nước ở phòng khám ngầm gần nhà bọn em, phòng nhỏ lắm, mọi người ngồi mà đầu gối chạm vào nhau đợi truyền xong nước, rất buồn ngủ. Còn nữa, loại phòng khám này tuyệt đối không thể để cảnh sát biết được, sợ bị điều tra sẽ phải đóng cửa.”
Đinh Bảo Thụ nói xong lại nghiêm túc bảo: “Phía bên bọn em có phòng khám ngầm, liệu người mà chị Gia Di nói có khám ở phòng khám ngầm tại khu bọn họ không?”
Tuy rằng nhà họ Dịch nghèo nhưng thật sự không có cách nào đi tới phòng khám ngầm này, từ nhỏ mọi người đau đầu phát sốt, Dịch Gia Đống đều sẽ dẫn các em tới phòng khám chính quy khám bệnh, chuyện sức khỏe cũng không dám làm bừa.