Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 431 - Chương 431 - Chia Binh Làm Hai Ngả 7

Chương 431 - Chia binh làm hai ngả 7
Chương 431 - Chia binh làm hai ngả 7

Chương 431: Chia binh làm hai ngả 7

“Này! Sao băng kìa!” Phương Trấn Nhạc chợt mở miệng.

Dịch Gia Di mới cúi người định ấn mông ngồi về ghế lại bị sir Phương nói như vậy, cô lập tức đứng dậy thò đầu nhìn bầu trời bên ngoài cửa sổ, liếc mắt xung quanh tìm kiếm bóng dáng của sao băng.

Phương Trấn Nhạc phụt một tiếng bật cười: “Đang mưa to cơ mà, cảnh sát Dịch, trời âm u còn có thể nhìn thấy sao được sao?”

“…” Dịch Gia Di quay đầu với vẻ khó tin, vậy mà anh Nhạc lại lừa người!

“Đầu óc không nhanh nhạy thì còn tăng ca gì nữa, về nhà đi.” Phương Trấn Nhạc nói xong vỗ lên tường: “Tôi tới bộ phận giám định cất vật chứng, cô thu dọn đi, lát nữa sẽ tiễn cô một đoạn.”

Nói rồi, anh quay người rời đi, để lại một tràng tiếng bước chân uy phong lẫm liệt chậm rãi xa dần.

Dịch Gia Di duỗi thắt lưng, xoay eo trong văn phòng.

Cô cũng có một ngày tăng ca đến nửa đêm, quả nhiên đây mới là trạng thái bình thường của làm việc, thường đi bên bờ sông, sao tránh khỏi tăng ca!

Đợi khi Phương Trấn Nhạc quay về, Dịch Gia Di đã mặc xong áo mưa màu hồng mà anh Tam Phúc tặng mình, bọc rất kín kẽ, không hề uy vũ một chút nào, thậm chí còn hơi đáng yêu.

Phương Trấn Nhạc nghĩ đến bộ dáng chỉ điểm giang sơn khi sắp xếp chia tổ lúc ban ngày, không nhịn được mà nghĩ có phải toàn bộ phụ nữ đều có hai mặt, khi làm việc một mặt và sau khi làm việc là một mặt không?

Hơn nữa, sao người này không có một chút gánh nặng hình tượng gì vậy?

Nữ cảnh sát uy võ, nếu như lúc này bên ngoài cục cảnh sát có tay săn ảnh ngồi canh, vậy chẳng phải bộ dáng mặc áo mưa này của cô sẽ bị chụp lại sao?

Cùng Dịch Gia Di đi sóng vai ra khỏi cục cảnh sát, đột nhiên Phương Trấn Nhạc bắt đầu nghi ngờ, có phải mình quá cố chấp với hình tượng rồi không? Quá mức chú ý đến vẻ ngoài không phải vẫn luôn là biểu hiện “không đủ chuyên nghiệp” mà anh ghét bỏ hay sao?

Lúc trẻ hơn vài tuổi, anh cũng vì thể hiện bản thân cống hiến cơ thể và tâm hồn cho sự nghiệp, không hề phân tâm chút nào lên những việc khác mà cố tình ăn mặc rất tùy tiện tới cục cảnh sát, còn bị Khưu Tố San liên tiếp oán thán rất lâu.

Nhìn cái ót được bọc rất kín kẽ bởi áo mưa của Dịch Gia Di, Phương Trấn Nhạc giơ tay chọc vào hư không một cái.

Rất tốt, thám tử Dịch Gia Di sở hữu một trái tim hết sức chân thành với chính nghĩa và sự nghiệp, có được sự tán đồng của một cảnh sát được công nhận là Biện Mệnh Tam Lang như anh: Đây là người còn chuyên chú và đơn thuần hơn anh, không để ý đến ánh mắt của người khác, chỉ chú ý làm việc của mình, lại rất dụng tâm phá án, nghĩ như vậy hình như cũng rất tiêu sái.

Giống như Lục Tiểu Phụng bốn hàng lông mày dưới ngòi bút của Cổ Long, trên người nữ hậu sinh này lại còn có chút khí tức của nữ hiệp.

Xe Jeep của Phương Trấn Nhạc vừa lái đi, nữ đại hiệp tiêu sái luôn làm chính mình nghiêng người trên ghế phụ lái ngủ khò khò.

Đại khái là anh lái xe thật sự quá êm, mà cũng có khả năng là tiếng mưa tự mang theo tác dụng thôi miên, hoặc có lẽ vì khí thế hung thần trên người thám tử của anh đã không còn mới khiến một người thân ở trong không gian nhỏ ấm áp, khi ở riêng một mình với anh lại có thể yên tâm ngủ.

Xe Jeep lái vào khu cộng đồng Vườn hoa Vĩnh Phát rồi dừng dưới tòa nhà của nhà họ Dịch.

Phương Trấn Nhạc quay đầu liếc mắt nhìn Dịch Gia Di, mũ trùm của áo mưa đã bị cọ rớt, cô ngủ mà mặt bị cọ đến đỏ lên, đôi mày mảnh dài hơi giãn ra thoải mái, đôi môi hồng hào hơi hé…

Anh nhìn chăm chú một lúc, đột nhiên cô nhíu mày, miệng hơi mấp máy như đang chửi người, không biết có phải mơ thấy đang giằng co với lưu manh hay không mà đôi mày nhỏ dựng lên, ngũ quan thanh tú mềm mại nhuộm thêm vẻ anh khí.

Nhìn thế nào cũng thấy rất đẹp.

Phương Trấn Nhạc hít một hơi, ngẩng đầu nhìn lên tầng, nơi cửa sổ tầng mười tỏa ra ánh đèn ấm áp, đại khái là Dịch Gia Đống để đèn cho em gái lớn.

Cô gái trẻ thuộc về nhà họ Dịch nhưng anh có hơi không muốn trả lại cho lắm.

Bình Luận (0)
Comment