Chương 434: Thử lại mấy lần nữa đi
Lần đầu tiên Gary ngã về phía Trần Quang Diệu chứ không ngã về phía lan can.
Lần thứ hai Gary vẫn ngã về phía Trần Quang Diệu.
Hình như trong quá trình đuổi bắt ở phía sau đẩy một người, muốn đẩy được người đó ngã xuống lan can rất khó.
Lần thứ ba, khi Gary đang chạy thì làm ra tư thế muốn nhảy vượt lan can, lúc này Trần Quang Diệu mới đẩy người, lần này cuối cùng Gary cũng thành công ngã qua bên kia lan can và rơi xuống.
Nhưng trong quá trình này, anh ta vì không biết khi nào Trần Quang Diệu sẽ đẩy người nên cho dù hoàn toàn không kịp làm ra động tác “khom lưng” “cúi người nắm lấy lan can” và “chống lên lan can nhảy qua” mà là trực tiếp húc đầu gối lên lan can, cả người nhào về phía trước và ngã xuống.
Khi ngồi trên đệm dày, Gary còn lớn tiếng chia sẻ suy nghĩ: “Sau khi tôi ngã xuống nếu muốn nắm lấy lan can vẫn phải quay người lại cúi xuống mới nắm được, nhưng chỉ trong mấy giây tôi sớm đã ngã xa hơn một mét rồi, làm sao có khả năng lại nắm được lan can nữa?”
Dịch Gia Di kéo anh ta dậy, quay đầu nhìn lan can và nói: “Thử lại mấy lần nữa đi.”
“Được.” Gary không nói hai lời mà đi lên cầu thang.
Vì thế lại lần thứ tư, lần thứ năm… lần thứ mười chín…
“Anh Đại Quang Minh, nếu chú Cửu bị nói đã đẩy người, dựa theo nhiều lần thử nghiệm của chúng ta có làm thế nào cũng không thể xuất hiện loại dấu vân tay trầy xước khi một tay nắm lấy lan can chà ra dấu vân tay và một tay chống lên đó.” Dịch Gia Di đứng ở bậc thềm thứ ba, vừa dùng tay mô tả vừa quay đầu trao đổi với Trần Quang Diệu: “Nhưng hiện tại dấu vân tay mà bộ phận giám định các anh thu thập được chính là loại tôi nói đó, đúng không?”
“Đúng vậy, dựa theo thí nghiệm nhiều lần thì đúng là như thế.” Trần Quang Diệu nói xong lại bảo tiếp: “Nếu có người ở phía sau đẩy người, vậy kết quả thử nghiệm mấy chục lần hiện giờ của chúng ta có thể là bằng chứng, thứ để lại hoặc là dấu vết quần áo va vào, hoặc chỉ là ngón tay sượt nhanh qua, hoàn toàn không nắm được.”
Dịch Gia Di dùng sức gật đầu.
Gary bò dậy khỏi tấm đệm dày, một tay bóp eo, một tay xoa nhẹ đùi mình, ngẩng đầu vừa cười vừa nhìn Dịch Gia Di và Trần Quang Diệu đối thoại, sau đó cũng ra sức gật đầu theo.
“Hơn nữa nếu là bị đẩy ngã xuống, đầu gối hoặc phần chân hẳn phải có vết bầm, sau khi chết sẽ dần hiện rõ ra, nhưng phía bên pháp y sir Hứa cũng không báo cáo khám nghiệm tử thi ở bộ phận này.” Trần Quang Diệu hít một hơi thật sâu, đột nhiên cười bảo Dịch Gia Di: “Sau này tôi phải tới nước Anh học bổ túc về phương diện giám định thôi, hay là cô đi chung với tôi nhé.”
“Hả?” Dịch Gia Di ngây người, sao đột nhiên lại nói đến học bổ túc?
“Thập Nhất thật sự rất cố gắng, đầu óc cũng nhanh nhạy, làm việc lại nghiêm túc, hôm nay tôi phải trở về họp với bộ phận giám định, điểm danh biểu dương cô, kỹ thuật viên của bộ phận giám định đều nên học hỏi cô.” Trần Quang Diệu bước xuống bậc thềm thứ hai, vỗ lên vai Dịch Gia Di cổ vũ.
“Cảm ơn anh Đại Quang Minh, vậy… báo cáo liên quan đến đẩy và ngã…” Dịch Gia Di hơi ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào mắt của Trần Quang Diệu, trong đáy mắt tràn đầy vẻ mong đợi.
“Cứ giao cho tôi, nhất định sẽ làm một bản báo cáo tuyệt đối chi tiết về vụ án này!” Trần Quang Diệu vung vẩy quyển sổ trong tay, mỗi một thực nghiệm vừa rồi, anh ta đều đã ghi chép chi tiết lại, sẽ không cô phụ Dịch Gia Di và Gary đã nghiêm túc làm thí nghiệm như thế.
“Cảm ơn anh Đại Quang Minh!” Dịch Gia Di lập tức đứng nghiêm chào tại chỗ.
“Cảm ơn anh Đại Quang Minh!” Gary giống như cái máy học lại, cũng xiêu vẹo chào.
“Sao cô lại nghĩ đến thực nghiệm này? Tối qua thức đêm đọc sách sao?” Trần Quang Diệu vừa đi xuống bậc thang vừa hỏi.
“Vâng, hôm qua mượn mấy quyển sách ở thư viện, buổi tối thức suốt đêm đọc, bên trong ghi chép một vài phương pháp phá án của người Mỹ và người Anh, mới biết hóa ra làm thực nghiệm như vậy chỉ cần có người chuyên nghiệp đi cùng, nếu có được sự chứng nhận cũng có thể làm bằng chứng khi lên tòa.” Dịch Gia Di mím môi nở nụ cười, tâm trạng giống như ánh mặt trời nhưng suốt một đêm không ngủ, đầu óc quả thật có hơi mơ màng.
“Ha ha, quả nhiên.” Trần Quang Diệu lại muốn vỗ vai của Dịch Gia Di, người trẻ tuổi có một trái tim hiếu học, lại dám đào sâu và chứng thực, thật sự rất giỏi.
Còn có mấy phương pháp giám định khoa học ở nước ngoài đó nữa… xem chừng anh ta cũng phải học nhiều thêm và trưởng thành hơn nữa, bằng không sẽ bị người trẻ tuổi vượt xa mất.