Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 435 - Chương 435 - Cô Xem Tôi Lại Sợ Quá Cơ

Chương 435 - Cô xem tôi lại sợ quá cơ
Chương 435 - Cô xem tôi lại sợ quá cơ

Chương 435: Cô xem tôi lại sợ quá cơ

“Kết thúc công việc, về cục cảnh sát thôi.” Dịch Gia Di chắp hai tay lại, ba người đi về phía con xe của anh Đại Quang Minh đang đỗ ở bên đường.

Làm xong việc, cũng đã làm thành công, cho dù là gió lạnh thổi tới thì tâm trạng của mọi người vẫn không tồi.

Dịch Gia Di và anh Đại Quang Minh vừa đi vừa nói chuyện thì đột nhiên phía trước có năm, sáu người ngả ngớn cãi nhau ỏm tỏi, vừa đi vừa đẩy nhau chơi, là mấy tên du côn trẻ mà người đi đường gặp phải đều sẽ nhíu mày vòng qua.

Dịch Gia Di mới ngẩng đầu nhìn qua, một người dẫn đầu cất bước đi tới, cười bảo: “Ái chà, madam lại tới bên này điều tra án nữa đấy à? Tên thám tử giết người của các cô thế nào rồi? Khi nào thì ra tòa? Tôi còn muốn đi làm nhân chứng đó.”

Là Triệu Chí Thành đã vu hại chú Cửu đẩy người.

“Nếu anh muốn lên tòa đưa bằng chứng giả vậy tiếp theo đây e rằng tôi phải tố cáo anh tội cản trở công vụ. Anh không chỉ phải lên tòa một lần đâu mà tôi sẽ cho anh lên đến nghiện luôn.” Dịch Gia Di dừng bước chân, hất cằm, lạnh lùng đối diện với Triệu Chí Thành.

“Ha ha, gì thế? Dọa tôi hả? Madam, cô xem tôi lại sợ quá cơ?” Triệu Chí Thành nói xong lại quay đầu đối diện với đám du côn khác, sau đó phát ra tiếng cười ầm không hiểu gì cả, tiếp đó quay đầu lại tiếp tục gây rối: “Cô đừng uy hiếp tôi madam ạ, cẩn thận tôi tố cáo cô đấy. Làm sao một nhân chứng còn bị cảnh sát dọa sợ được chứ?”

Nói xong, anh ta cất bước lại gần Dịch Gia Di, vừa đi vừa lớn tiếng la lối, kèm theo đó còn duỗi ngón tay cách không chỉ vào đầu cô: “Nhưng madam này, nếu cô cầu xin tôi, nói không chừng tôi bằng ngụy tạo bằng chứng cho cô đấy.”

Gary đi từ phía sau tới, kéo theo cái đệm chống ngã rất dày nhìn thấy một màn này vội ném cái đệm định xông tới chắn trước mặt Dịch Gia Di.

Nhưng lại có người có tốc độ còn nhanh hơn anh ta, như một cơn lốc từ một bên đường khác chạy qua, nhanh chóng vượt qua Dịch Gia Di, xông tới từ sau lưng cô, một tay túm lấy cổ áo của Triệu Chí Thành, sau đó rống lên giận dữ đầy hăm dọa: “Sao hả? Muốn đánh nhau đúng không?”

Gary ngây người, tập trung nhìn vào lại thấy hóa ra chính là đại lực thần Tần Tiểu Lỗi?

Phản ứng của Triệu Chí Thành cũng rất nhanh, ngay khi Tần Tiểu Lỗi xông tới, anh ta đã ưỡn ngực ngẩng đầu, siết chặt nắm tay chuẩn bị sẵn sàng đánh đối phương.

Dù sao cũng là du côn lăn lộn ở đầu đường xó chợ chưa bao giờ chậm ở loại chuyện đánh nhau này.

Lúc này, Dịch Gia Di cũng nhận ra người tới là Tần Tiểu Lỗi, trong lúc cô đang ngạc nhiên thì hai người đàn ông đã lao vào nhau.

Triệu Chí Thành vung nắm đấm không hề do dự đánh vào mặt Tần Tiểu Lỗi, Dịch Gia Di sợ hãi kêu to: “Dừng tay!”

Nội tâm Triệu Chí Thành hừ lạnh một tiếng, cảnh sát nói “dừng tay” thì anh ta dừng tay à, vậy chẳng phải anh ta sẽ rất mất mặt hay sao?

Nào ngờ câu tiếp theo của Dịch Gia Di lại là: “Tần TIểu Lỗi, dừng tay ngay, anh đừng đánh chết Triệu Chí Thành!”

“?” Triệu Chí Thành nhíu mày, ngay sau đó nắm đấm mà mình đã dùng hết toàn bộ sức lực vung ra bị một bàn tay to nắm được, nhẹ nhàng vặn đi rồi ấn xuống.

Anh ta còn chưa kịp kêu đau thì tiếp đó một nắm đấm như bốn thứ binh khí nặng của Lý Nguyên Bá đập mạnh vào xương gò má của anh ta.

“Á…” Triệu Chí Thành bị đánh ngã dúi dụi xuống mặt đất bên cạnh, cả người va vào đất đau đớn.

Anh ta trừng to mắt, lăn lung tung về một bên khác, lúc ôm xương gò má còn cảm giác được mình suýt chút nữa thì bị một đấm này đánh đăng xuất khỏi thế giới này.

Anh ta đau đớn ho sù sụ, cuối cùng cũng hiểu được ý của cảnh sát Dịch.

Mẹ kiếp!

Ngay sau đó, Dịch Gia Di, Trần Quang Diệu và Gary đồng loạt can ngăn, cuối cùng cũng không để Tần Tiểu Lỗi đánh cú thứ hai.

Mấy tên du côn khác nhìn thấy sự dũng mãnh của Tần Tiểu Lỗi đều lùi lại một bước, không dám tùy tiện hành động nữa, càng có người nhận ra đây là mãnh tướng đáng sợ đã giết ngược lại hung thủ mà trên báo nói, trực tiếp quay người bỏ chạy.

“Này, có cần giúp anh báo cảnh sát không?” Gary tươi cười hỏi Triệu Chí Thành đang ôm mặt chật vật đứng dậy.

Bình Luận (0)
Comment