Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 448 - Chương 448 - Song Hỷ Lâm Môn 5

Chương 448 - Song hỷ lâm môn 5
Chương 448 - Song hỷ lâm môn 5

Chương 448: Song hỷ lâm môn 5

Người sống trăm tuổi, gặp nhau được mấy lần, đời vui thì ngắn, khổ hạnh thì nhiều… còn không bằng uống cạn rượu, vừa đi vừa hát…

Cuộc đời chính là như thế, thăng trầm lên xuống, phiền não ưu sầu… không bằng uống một chén rượu, chống gậy leo núi, vừa đi vừa hát ca…

Lâm Vượng Cửu đứng dậy, rời khỏi bộ phận quan hệ công chúng, ông ta cúi mắt đi một lúc rồi bất chợt ngẩng đầu hít một hơi, nhấc chân sải bước tùy tiện đi đường.

Bên ngoài cửa sổ của hành lang, lá úa bị gió thu thổi rơi lả tả khỏi cành cây rồi rụng xuống đất, đợi hóa thành bùn xuân, lại đợi thấm vào trong cái cây này, sau đó trèo lên cành cao với hình thái chất dinh dưỡng.

Vừa gặp ánh mặt trời cũng có thể nảy mầm, lại vươn dài thành lá.

Buổi tối, Dịch Gia Đống định mở tiệc to đón tiếp chú Cửu, chúc mừng Dịch Gia Di thăng chức thành thám tử cao cấp.

Vừa đến năm rưỡi chiều, các thám tử tổ B đã nôn nóng muốn kết thúc công việc.

Khi mọi người một đường đi ra khỏi cục cảnh sát, vừa vặn bà Lưu tới làm thủ tục nhận thi thể của Lưu Phú Cường cũng ở đây.

Hai bên đối diện, vốn nên đi ngang qua nhau, từ đây cũng không còn muốn gặp lại nhau nữa, nhưng đột nhiên bà Lưu lại nói vài câu với nhân viên công tác, sau đó nhấc chân đi về phía các thám tử.

Cuối cùng bà ta dừng lại trước mặt chú Cửu, sau khi ngập ngừng một phen mới mở miệng nói: “Xin lỗi.”

Lâm Vượng Cửu mím môi, không hề lên tiếng.

“Ông ta nói cả đời này ông ta chỉ có lỗi với một người, có phải người đó là ông không?” Bà Lưu lưỡng lự ngẩng đầu, đại khái đây là một sự thật mà bà ta muốn biết từ rất lâu trước đây rồi.

“Là ai cũng đã không còn quan trọng nữa rồi.” Lâm Vượng Cửu lắc đầu, không hề tạm biệt mà quay người sải bước đuổi theo đám người Phương Trấn Nhạc.

Bà Lưu dừng chân đứng tại chỗ, lúc nhìn theo Lâm Vượng Cửu, chẳng hiểu sao cuối cùng vẻ mặt lại hóa thành một tiếng thở dài, lặng lẽ quay người, để lại một bóng lưng đơn độc.

Những con ngỗng một năm làm hai lần này, trước và sau tết Trùng Dương chính là một trong những thời điểm tốt nhất để ăn.

Chất thịt của những con ngỗng ở thời điểm này vừa trơn mềm vừa béo khỏe.

Dịch Gia Đống chọn một lô ngỗng cổ đen mới lên chợ, cổ ngắn, thân ngắn, chân cũng ngắn nốt, sau khi mổ bụng làm sạch còn lại một cân rưỡi, chính là nguyên liệu nấu ăn tốt có hàm lượng chất béo thích hợp nhất.

Rửa sạch ngỗng, phết đầy hương liệu, tương chao, tương mè, dầu hào, muối với đường vào trong lòng ngỗng.

Sau đó dùng dây thừng thô khâu bụng ngỗng lại, cắm kim dày xuyên qua thịt, khoảng cách giữa mỗi hai cây kim đều đồng nhất, khâu lại rất chỉn chu và đẹp mắt, sau đó dùng ống bơm thổi khí vào trong thân ngỗng cho phồng lên, rồi lại cho vào trần nước sôi đến khi da ngỗng căng chặt, khóa nước.

Lại nấu giấm trắng cùng đường mạch nha đến khi sôi rồi rưới lên thân ngỗng, sau đó để nó khô tự nhiên, như vậy lúc nướng ngỗng mới có thể khiến da ngỗng giòn hơn, màu sắc cũng đỏ hơn và đẹp hơn.

Khi quay ngỗng nhất định phải dùng lò than, ngỗng quay sau khi ra khỏi lò có mùi thơm của than củi, so với ngỗng quay không có mùi thơm của than củi hoàn toàn là hai món ăn khác nhau, đây là một khâu quan trọng nhất định phải chú trọng.

Đợi lớp mỡ bên dưới da ngỗng bị nướng ngấm vào trong thịt, khiến cho chất thịt trơn mềm nhiều nước, da ngoài được nướng đến giòn tan và đẹp mắt cũng chính là thời điểm tốt để bỏ ra khỏi lò.

Dịch Ký tự làm một lô ngỗng quay, giống như lúc bồ câu sữa vừa ra chợ, Dịch Gia Đống cũng sẽ làm một lô bồ câu sữa giới hạn vậy.

Khi nhóm thám tử Phương Trấn Nhạc vừa vào cửa, Dịch Gia Đống đã hô to một tiếng: “Ngỗng quay ra lò rồi đây!”

Khi ông chủ Dịch thái thịt ngỗng quay, Tôn Tân bưng từng bát mì trong và trơn mịn lên một, lại rưới thêm nước canh đặc được hầm từ xương heo lên, phủ thêm mấy miếng gan heo và dồi, xếp thành một bát rất đẹp mắt, sau đó bày một vòng lên trên bàn tròn, bát nào cũng sáng bóng và thơm phức hết.

Ngỗng quay vừa lên bàn phối với một bát mì, nước mỡ chảy xuống từ ngỗng quay trộn với nước dùng của mì, húp một thìa nước dùng to, mọi ưu phiền cũng đều tan biến hết.

Lại thêm một đĩa cá hấp tươi mới, một đĩa rau xào theo mùa, mấy cái chân giò heo da giòn được ướp nướng cùng một cách với ngỗng quay, một bát bánh gạo đại cát đại lợi, còn có dưa chuột do chính tay Tôn Tân đập, dùng dầu sôi rưới lên các gia vị như ớt cay, giấm chua, đường, muối… trộn đều rồi bưng lên bàn, vị cay nóng sảng khoái, vừa giòn vừa chống ngấy.

Phương Trấn Nhạc tưởng rằng tưng đây đã đủ thịnh soạn rồi, cuối cùng Tôn Tân còn bưng mấy cái xửng hấp lên bày ngay chính giữa bàn, mở nắp ra bên trong chính là mấy con cua đồng chín đỏ au.

Bình Luận (0)
Comment