Chương 450: Song hỷ lâm môn 7
Đến ngày nghỉ ngơi sau vài ngày, một mình Lâm Vượng Cửu thuận theo trí nhớ chạy tới quán đậu phụ thối Loan Tử Vĩnh Xương mà mình thích ăn nhất khi còn trẻ đó.
Tế Minh xấu xa đó đã chết rồi, Tế Minh từng rất thân cũng đã không còn là khách trọ lâu năm trong trí nhớ của Lâm Vượng Cửu nữa.
Tất cả đều đã buông xuống, đậu phụ thối lại ngon hơn hẳn, vỏ ngoài thơm xốp, ngập miệng, mọng nước…
…
Cua đồng cũng không phổ biến cho lắm ở Hương Giang gần biển, ăn cua biển có thể giống như ăn đùi gà, một miếng to ngập đầy thịt trong mồm, mọi người ăn cũng đủ đã ghiền, nào còn bằng lòng để ý đến cua đồng nhỏ bé lúc ăn sẽ rất tốn sức cơ chứ.
Nhưng khác với cua biển có chất thịt mềm hoặc chắc, tuy rằng thịt cua đồng ít nhưng lại trơn bóng dai mềm, có vị thơm ngon khác biệt. Hơn nữa cua đồng cái cuối mùa thu có cực kỳ nhiều gạch, cua chưa đến hai lạng, sau khi gỡ ra lại đầy ắp gạch vàng bên trong, vị ngon này cũng không phải dựa vào kích cỡ là có thể bình phẩm được đâu.
Bẻ con cua đồng nho nhỏ ra, loại bỏ “pháp hải,” yếm cua, ruột cua, há to miệng nuốt trọn gạch cua và dầu cua, bạn sẽ hiểu được tại sao người ăn cua đồng lại không nỡ bỏ qua một tí gạch cua và một giọt dầu cua nào.
Độ ngon đó là thứ mà thịt cua hoàng đế cũng không có cách nào so sánh được!
Thật ngọt thanh, thật béo ngậy, thật tuyệt vời.
Tôn Tân tới từ một thành phố ở đại lục nên càng thích món này hơn, vì thế đã mua rất nhiều cua đồng của quầy hàng ít người hỏi thăm của một bà dì.
Các thám tử tổ B có ra sức ăn cũng không thể ăn hết được.
Sáng sớm ngày hôm sau, Dịch Gia Di vừa chạy bộ sáng vừa cùng anh cả đi chợ mua thức ăn, lúc tới Dịch Ký, Tôn Tân đã dậy và dọn dẹp cửa hàng rất sạch sẽ, bàn ghế cũng đã được sắp xếp xong.
Nữ cảnh sát nhìn những con cua đồng bị trói gô trong cái chậu to trên sàn phòng bếp lại nghe Tôn Tân nói mấy con cua có kích cỡ khác nhau này rất rẻ, một chậu to mới có mười mấy đồng thôi, hoàn toàn là giá hời, đột nhiên trong lòng linh hoạt hẳn lên.
Cua đồng ơi!
Những con cua lớn ở hồ Dương Trừng đời sau đều có chứng minh thư hết, một con cua nhỏ cũng phải mấy chục đồng rồi, càng đừng nhắc đến cua đồng to. Còn có các món sau khi chế biến nữa, mì gạch cua đắt lòi mắt, gần trăm đồng một con cua say rượu!
Khi kéo suy nghĩ trở về, Dịch Gia Di nhìn mấy con cua đồng nhỏ đang lạo xạo sủi bọt kia mà thích mê như nhìn thấy đĩnh vàng vậy.
Cô không nói hai lời cầm tấm bảng đen nhỏ đã mua trước đây dùng để thông báo món ăn mới và các món có phúc lợi giảm giá, sau khi ngồi xuống, cô mất vài phút bịa ra một câu chuyện rằng vua Càn Long cải trang vi hành xuống Giang Nam, sau khi nếm được món mì gạch cua và cua say rượu thơm ngon đã gọi nó là “món ngon chân chính tuyệt hơn Ngự thiện gấp trăm lần.”
Cuối cùng lại dùng phấn màu viết hàng chữ to và đậm ra:
[Mì gạch cua hoàng đế cung cấp có số lượng: Một bát tám mươi đô la Hồng Kông.]
[Cua say rượu hoàng gia cung cấp có số lượng: Một con sáu mươi tám đô la Hồng Kông.]
[Toàn bộ Hồng Kong chỉ có một quán này!]
Dịch Gia Đống và Tôn Tân tò mò nhìn qua, tất cả đều kinh ngạc đến mức tròng mắt sắp rớt ra ngoài.
“Một phần ăn của McDonald's cũng mới hai mươi đô la Hồng Kông thôi em!” Dịch Gia Đống lớn tiếng nói.
“Tám đến mười quả cam mới có mười đô la Hồng Kông, mì vằn thắn cũng mới hơn mười đồng thôi!” Tôn Tân cũng hiếm khi đề cao âm lượng như thế.
“Cái món mì cua gì đó này lại gần trăm tệ sao?” Anh cả Dịch và chàng trai đậu hũ gần như đồng thanh hô lên.
Sao có thể đắt như thế được?
“Vật đắt vì hiếm mà!” Dịch Gia Di treo tấm bảng đen nhỏ ở ngoài cửa một cách hùng hồn có lý, nghĩ ngợi một chút rồi lại bảo: “Em từng đọc được cách làm mấy con cua đồng này trên sách rồi, rất rắc rối. Còn mì gạch cua ấy hả, phải khoét thịt và gạch cua trong thân con cua đồng bé tí hin như thế ra cũng rất tốn sức đấy nhé. Nhân viên cũng cần tiền mà, hơn nữa cách làm này toàn bộ Hồng Kong chỉ có một quán này thôi, hai người nói xem có đáng với giá tiền này không?”
Dịch Gia Di nói xong, lập tức lấy một tờ giấy qua, bắt đầu nghiêm túc hồi tưởng lại những buổi phát sóng trực tiếp và sách dạy nấu ăn có liên quan đến cách nấu mì gạch cua và cua say rượu mà mình đã từng đọc ở kiếp trước.