Chương 458: Tây trang hoa hồng 1
Nhìn xung quanh biệt thự đều là phong cảnh đẹp, cho dù là biển vô biên vô tận hay là cảng Victoria, hoặc là thành phố và núi rừng nằm ở bờ bên kia vịnh.
Chẳng trách người giàu có đều sẽ xây biệt thự ở đây, như vậy nhìn xung quanh một vòng thật sự có một loại khoái cảm thu hết toàn bộ thiên hạ vào trong mắt, thấp thoáng giống như sở hữu cả một thành phố vậy, loại cảm giác khống chế này thật sự rất sướng.
“Dạy anh ấy thành một thám tử dịu dàng vô cùng lịch thiệp với nữ giới ấy, nhưng cái tính cởi mở đó phải giữ lại.” Gia Như vừa sắp xếp chỉnh tề toàn bộ nước ma lực phương Đông - Kiện Lục Bảo, lại thêm năm chai trà chanh lạnh và năm cốc trà sữa.
“?” Cuối cùng ánh mắt của Dịch Gia Di cũng chuyển từ phong cảnh lên mặt em gái.
Đợi đã, sao cô đã lên làm tổ trưởng rồi?
Sao lại phải bắt đầu dạy dỗ các thám tử viên khác?
Có phải quý cô Dịch Gia Như nghĩ hơi xa rồi không?
“Như vậy đợi em trưởng thành, em có thể trực tiếp dạy làm bạn trai của em luôn.” Gia Như bày xong toàn bộ nước uống, hai tay chắp lại, cười hì hì quay đầu nhìn về phía chị cả: “Chị chính là chị ruột của em, sẽ không chỉ như vậy cũng không giúp em chứ?”
“…” Dịch Gia Di.
Đột nhiên cảm thấy mình già rồi, không hiểu nổi suy nghĩ của người trẻ tuổi.
“Tới ăn, tới ăn đi.” Chợt Dịch Gia Đống gọi to một tiếng, ngửi mùi thơm hết nửa ngày, mọi người đã thèm đến mức nước miếng chảy ròng ròng lập tức vây tới.
Mỡ nhỏ lên than củi, tỏa ra một mùi hương lạ lùng.
Mùi thơm này mới ngửi chỉ cảm thấy là mùi thịt, nhưng ngửi lại mới ngấm ra được mùi thơm của thì là, vừng, bột tiêu, bột hoa tiêu, bột ớt và các loại gia vị đủ màu sắc khác.
Mấy mùi hương nướng này quyện chung vào nhau đại khái chính là hương vị mà con người không có cách nào cưỡng lại được nhất.
Dịch Gia Di thấp thoáng nghe thấy tiếng chó sủa, cực kỳ nghi ngờ chú chó có cái mùi khá linh hoạt của nhà hàng xóm cách ở chỗ xa chắc chắn đã thèm đến nổi giận mà ngửa đầu lên trời tru dài.
Mọi người đều duỗi tay về phía anh Gia Đống, anh trai lớn vì thế giống như thanh thiên đại lão gia tiếp tế nạn dân rải xiên thịt ra xung quanh.
Rất nhanh, mọi người trong sân đã có một nắm xiên thịt trong tay.
Dịch Gia Đống nhìn thấy mọi người ăn từng miếng to như quỷ chết đói, bản thân cũng cầm một xiên, vừa ăn vừa tiếp tục nướng cái mới, đầu bếp có một đặc quyển như thế, thịt chín thì ăn trước thôi.
Dịch Gia Di lấy được một nắm, bên trong chỉ có ba xiên thịt bò, hai xiên thịt cừu, đôi mắt của cô liếc qua, trông thấy trong tay anh Tam Phúc đứng bên cạnh lại có hai xiên lạp xưởng nướng.
Lạp xưởng được thái thành hình bạch tuộc, các miếng bị nướng đến vểnh chân lên, chín thành màu đỏ vừa nhìn thôi đã thấy rất giòn rồi.
Tam Phúc bắt được ánh mắt của Dịch Gia Di, anh ta cười nhẹ, sảng khoái rút một xiên lạp xưởng trong tay mình ra nhét vào tay cô.
Lúc này ánh mắt của cô mới chuyển từ lạp xưởng đến mặt của anh Tam Phúc: “Cảm ơn anh Tam Phúc.”
“Ăn đi.” Tam Phúc nhếch khóe môi cười, hoàn toàn không để ý mà lại quay đầu đi tụ tập với các anh em.
Lạp xưởng vừa đến tay, Dịch Gia Di đã ăn ngay một miếng.
Cắn miếng đầu tiên là lớp da nướng giòn sần sật, lớp màng ngăn cản này rộp một tiếng vỡ ra chính là thịt mềm đến tận đáy, dễ dàng rút được một miếng lạp xưởng ngập trong mùi thơm của dầu mỡ, thì là, ớt và các loại gia vị khác, há to miệng nhai, giòn rụm và mềm dai hòa chung, khẩu vị phong phú, hương vị đậm đà.
Đồ nướng thật sự quá ngon miệng, nóng hổi vừa miệng, khiến người không có cách nào kiềm chế được bản thân mà phát ra tiếng cảm thán vô nghĩa “hô hô” “a a” “phù phù”: Thật sự quá ngon, ngoại trừ tiếng kêu bản năng giống như động vật ra, thật sự không nghĩ ra được từ gì có thể biểu đạt được vị ngon của nó.
Đồ ngon như thế cũng không thể ăn một mình, Dịch Gia Di gặm hết một nửa đưa qua cho Gia Như: “Nào, trong miệng chị cả chảy ra đều là đồ ngon, mau ăn đi.”
“…” Gia Như thật sự cảm thấy cạn lời với lời miêu tả của chị cả, nhưng không ai có thể cưỡng lại được sức hút của lạp xưởng nướng, vì thế vẫn ngoan ngoãn làm theo, rất nhanh đã ngốn hết một nửa, còn lại một miếng thì đưa cho Gia Tuấn.
“Nào, đồ chảy ra từ miệng chị đều là đồ ngon, mau ăn đi!”
“…” Gia Tuấn.
Thôi toang, bất cẩn một cái đã thành tầng thấp trong chuỗi thức ăn ở gia đình này rồi, nhưng… lạp xưởng nướng rất ngon, hu hu hu hu…