Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 459 - Chương 459 - Tây Trang Hoa Hồng 2

Chương 459 - Tây trang hoa hồng 2
Chương 459 - Tây trang hoa hồng 2

Chương 459: Tây trang hoa hồng 2

Dịch Gia Di gặm xiên thịt cừu đi được vài bước thì gặp được Gary đang gặm cánh gà.

Ánh mắt của cô vì thế lại rơi lên một xiên cánh gà khác trong tay Gary, da gà được nướng thành màu vàng ươm, còn sủi bọt dầu, ngấm đầy thì là Ai Cập và các loại gia vị khác, có thể tưởng tượng ra được cắn một miếng là da gà rất giòn, thịt thì mọng nước, nhai chung còn quyện thêm vị của gia vị nướng sẽ tươi mềm ngon miệng cỡ nào.

Gary thuận theo ánh mắt của cô nhìn sang, chỉ cười đưa một xiên cánh gà còn lại trong tay mình cho cô.

“Cảm ơn, anh Gary.” Dịch Gia Di nhận cánh gà, ngẩng đầu cười híp cả mắt lại, ôi, giấc mơ thành hiện thực rồi, thật hạnh phúc.

“Đừng khách sáo, chị Thập Nhất.” Gary cười ha ha, huých bả vai vào người cô một cái rồi quay người đi tìm trà sữa uống.

Dịch Gia Di cắn một miếng to cánh gà, quả nhiên giống y như trong tưởng tượng, mùi thơm của nước gà ngập trong khoang miệng, trước thì tươi, rồi mới đến da gà giòn mềm và vị gia vị nướng thơm phức, cô nhanh chóng gặm hết một cái cánh gà này, trên xiên gỗ còn lại hai cái cánh gà, lại trở tay giao cho Gia Như: “Nào, chị lại chảy ra đồ ngon cho em đây!”

“Cảm ơn chị cả!” Gia Như gặm hết cái cánh gà thứ hai, trở tay lại đưa một cái còn lại cho Gia Tuấn.

Còn chưa đợi Gia Như mở miệng, Gia Tuấn đã giành trước: “Biết rồi, chị chảy ra cho em chứ gì.”

Gia Như cười hì hì, vỗ lên đầu cậu bé.

Chưa đến một lúc, cô ta lại lấy được bạch tuộc to nướng mà chị cả cướp được từ tay sir Phương và tôm bạc đất nướng mà chị cả cướp được từ chỗ chú Cửu, còn có bào ngư nướng cướp được trong tay Tôn Tân…

Gia Như ăn quá nhiều món ngon mà chị cả tuồn cho cô ta, nhìn quanh sân vườn biệt thự rồi đi tới đi lui, vừa ăn vừa nói chuyện phiếm tương tác với mọi người, không nhịn được mà cảm thán: “Chị cả, chị thật sự được chiều quá…”

“?” Dịch Gia Di dạo một vòng trong sân đã ăn được toàn bộ các loại xiên nướng nhướn mày, hồi tưởng lại thì đúng là thế thật, phúc lợi của mình có thể so sánh với Dịch Gia Đống vừa nướng vừa ăn rồi.

Cô cười ha ha, hạnh phúc ngồi trên xích đu bên cạnh hồ bơi, vừa gặm xiên nướng vừa nhìn mọi người.

Mọi người thật đúng là người tốt, đều rất tốt với cô.

Sau khi cảm nhận sự hạnh phúc mà cảm giác no bụng mang lại, trên phương diện tinh thần cũng có được sự thỏa mãn.

Dịch Gia Di nhấn mũi chân xuống đất, ngồi trên xích đu đu đưa nhẹ, cô ngẩng đầu nhìn bầu trời màu xanh trên đỉnh núi, gió nhẹ thổi qua cằm và cổ khi cô hất cằm lên hóng gió.

Thật thoải mái, buồn ngủ quá.

Sau khi ăn uống no say, các thám tử quả thật giống như trước đó đã nói, gọi Tôn Tân cùng đánh mạt chược.

Người nào cũng xoa nắm tay, bộ dáng hôm nay nhất định phải thắng được chàng trai đậu hũ.

Vì thế mười mấy người hợp thành hai bàn mạt chược, chỉ có ba đứa nhỏ Đinh Bảo Thụ, Gia Như và Gia Tuấn là không thể vào bàn, chỉ đành làm nhân viên tạp vụ, vừa tự do hoạt động và vui chơi trong biệt thự của Phương Trấn Nhạc, vừa giúp mang đồ ăn đồ uống khi có người hô to gào to.

Cũng may trong nhà Phương Trấn Nhạc có máy trò chơi, các bạn nhỏ cũng có thể có được niềm vui.

Lúc đầu trong biệt thự là tiếng khá ồn ào của khu trò chơi, trong lúc chơi trò chơi đánh nhau, Tiểu Gia Tuấn thường xuyên đánh Gia Như kêu oai oái.

Nhưng rất nhanh, tiếng ồn ào bên khu mạt chược đá áp đảo tiếng trò chơi đánh nhau của hai đứa nhỏ, Lưu Gia Minh là người đầu tiên không nhịn được nữa, thua đến mức mắt trợn tròn, không ngừng khiêu khích khoa trương đủ kiểu: “Ván sau! Tôi nhất định sẽ thắng cho cậu kêu cha gọi mẹ luôn!”

“Này này, sao lại như thế? Lại đi lại đi! Tôi không tin có chuyện như thế!”

“Chàng trai đậu hũ, cậu thật sự không ăn gian đấy chứ? Sao đạo diễn không mời cậu đi quay The Shell Game luôn đi? Cũng không cần hiệu ứng đặc biệt gì cả!”

“Không thể nào! Không thể nào! Không thể nào…”

“Anh Gia Minh, có nổi nữa không đó? Hay là đổi cho tôi đi?” Dịch Gia Di ngồi ở một bàn khác, quay đầu thấy Lưu Gia Minh thua đến túa mồ hôi, không nhịn được mà mở miệng.

Lưu Gia Minh mới đầu còn kiên quyết từ chối, nhưng thua đến cuối cùng cậu ta thật sự không gồng nổi nữa, chỉ đành cúi đầu ủ rũ đổi bàn với Dịch Gia Di, vừa đi về phía “bàn đánh bài nhàn rỗi” vừa còn tuyên bố không phải mình quá yếu mà là chàng trai đậu hũ có vấn đề.

Bình Luận (0)
Comment