Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 460 - Chương 460 - Tây Trang Hoa Hồng 3

Chương 460 - Tây trang hoa hồng 3
Chương 460 - Tây trang hoa hồng 3

Chương 460: Tây trang hoa hồng 3

Dịch Gia Di vỗ lên vai Lưu Gia Minh, ngồi vào “bàn đánh bài Tu La trận” mới phát hiện ra hóa ra không chỉ có mình Lưu Gia Minh thua mà là chỉ có một mình cậu ta vừa thua vừa la thôi.

Anh Nhạc và Tam Phúc cũng thua rất thảm, chỉ là hai “con người rắn rỏi” này đều có gánh nặng hình tượng, thua tiền cũng không chịu yếu thế rên rỉ, đều ở đó khoác lên phong phạm đại lão “cho dù thua đến mức chỉ còn lại cái quần xà lỏn thì mặt vẫn không đổi sắc,”

“Tôn Tân, sao cậu lại hung dữ như thế? Để thần bài chị Thập Nhất tới thử độ nông sâu của cậu nào!” Dịch Gia Di vừa ngồi vào bàn, lời rác rưởi đã tự động phun ra.

“Đừng mạnh miệng, Thập Nhất, lát nữa thua đến mức gào khóc lăn lộn đấy!” Lưu Gia Minh ngồi ở bàn bên cạnh, nghe được lời này không nhịn được mà quay đầu lên tiếng.

Chàng trai đậu hũ thật đúng là thần bài vô địch.

“Thật hay giả đó? Thoải mái lên đi em ê!” Dịch Gia Di vừa sờ dãy quân bài, vừa nhe răng khiêu chiến.

Hàng quân bài trước mặt Tôn Tân đã xếp xong, quân bài mạt chược dàn ra rất chỉnh tề ngay ngắn, tay của cậu ta đẩy một cái rất linh hoạt, cả dãy quân bài mạt chược dịch về phía trước khoảng nửa ngón tay, đứng chéo vừa vặn, để lại một khu vực trống tự do trước mặt cậu ta.

Dịch Gia Di học theo bộ dáng của Tôn Tân cũng đẩy dãy quân mạt chược về phía trước, kết quả đẩy rất vụng về, còn phải nhặt quân bài rớt hàng xếp lại vào chỗ cũ.

Cô cũng không cảm thấy mình ngu ngốc mà nóng lòng đợi nhà cái đổ xúc xắc.

“Cô thật sự đừng ngông cuồng, chàng trai đậu hũ ở bàn mạt chược này giống như khi nấu đậu hũ cay ấy, mỗi một động tác đều không hề dư thừa mà đều có thâm ý khác. Mỗi một quân bài mà cậu ta đánh ra đều có quy tắc. Trong đầu của chàng trai đậu hũ chắc chắn có một bản kế hoạch đánh mạt chược, những bài nào đã ra được mấy con, những bài nào đang ở trong tay ai, những quân bài thừa nào ở trong tay nên đánh ra trước, những quân bài thừa nào nên đánh ra sau đều có tính toán rõ ràng hết cả đấy.” Tam Phúc vừa nói vừa chậc chậc lắc đầu: “Chúng tôi đang chơi trò chơi, còn người ta là đang chơi chiến lược, bày binh bố trận.”

“Lợi hại như vậy sao?” Dịch Gia Di nhíu mày, quay đầu trừng mắt nhìn Tôn Tân.

Cô bấm tay tính toán, chuyện này cũng không đơn giản đâu, sau đó dùng sức gật đầu, làm ra bộ dáng như lâm đại địch nhưng tay lại rất tùy tiện đẩy một quân bài ra, về mặt hành động thực tế cũng không hề thận trọng gì cho lắm.

Chơi thôi mà, thua ít tiền cho Tôn Tân thôi, cũng có liên quan gì đâu.

Trên cái bàn này chỉ có Dịch Gia Di là thoải mái chơi, chỉ quan tâm đến bài của mình, cho dù người khác thắng gì thì cũng không sao, thoải mái đi.

Tuy Phương Trấn Nhạc và Tam Phúc không để ý đến tiền bạc nhưng lòng hiếu thắng trong xương cốt đàn ông quấy phá, có thế nào cũng không chịu thua.

Hai người đều nhíu mày, hết sức chuyên chú tính bài, ra bài, quan sát Tôn Tân.

Dưới cố gắng không ngừng nghỉ của Phương Trấn Nhạc và Tam Phúc, ván đầu tiên Dịch Gia Di thắng tam lục cửu sách, Tam Phúc đánh cho ăn.

Tôn Tân đẩy ra một ván bài ù ngũ vạn, cúi đầu giải thích vừa rồi tại sao Dịch Gia Di đánh ngũ vạn mà cậu ta không ăn quân đó để thắng cô: “Muốn tự bốc, đáng tiếc để Gia Di thắng mất, sớm biết thế đã không tham như vậy.”

“Đúng đó, có thể thắng thì thắng thôi, tiền ít cũng là tiền, có đôi khi chỉ là muốn thắng to hơn, kết quả lại thua, ha ha ha.” Dịch Gia Di vui vẻ cười to, duỗi tay nhận tiền của anh Tam Phúc.

Ván thứ hai, Dịch Gia Di ù đôi nhị vãn và lục sách.

Tôn Tân đánh một con lục sách cho cô ăn.

Dịch Gia Di vui vẻ vỗ tay khen ngợi mình vận may tốt, Tôn Tân đẩy bài của mình ra giữa bàn, vừa xào bài vừa chậm rãi nói: “Sớm biết vậy thắng một ván nhỏ là được rồi, không nên gỡ bài đã có cạ ra, muốn ù thập tam thái bảo…”

Đây là đang giải thích tại sao trong tay cậu ta có một tổ ngũ sách, lục sách, thất sách nhưng lại phá bài, đánh lẻ lục sách ra.

Ván thứ ba, Phương Trấn Nhạc ù bất cầu nhần.

Ván thứ tư, Tam Phúc đánh lục vãn, Tôn Tân không ăn, Dịch Gia Di thắng cùng một màu, Phương Trấn Nhạc cho ăn.

Ván thứ năm…

Bình Luận (0)
Comment