Chương 482: Không hổ là cô 4
Đây cũng là một phần trách nhiệm, bạn phải đảm bảo quyết định của mình là đúng.
Đồng thời còn phải cân nhắc thay cho người khác, suy xét công việc mà bạn giao cho họ có phù hợp với họ hay không, sự sắp xếp của bạn liệu có đảm bảo quyền lợi của bọn họ, không mạo phạm bọn họ hay không…
Dù sao khi bạn sắp xếp một vài công việc vất vả, rất mệt cho bọn họ, thậm chí là có công việc nguy hiểm, lỡ như bọn họ không vui lòng làm thì sao? Lỡ như bọn họ gặp nguy hiểm thì phải làm sao?
Quyền lợi vốn cũng đại diện cho áp lực, đại diện cho nhiều trách nhiệm và lượng công việc nhiều hơn, đại diện cho việc Dịch Gia Di muốn làm tổ trưởng, muốn nhận được nhiều lợi ích hơn, muốn bơi lên trên thì phải sở hữu nhiều năng lực hơn, cân nhắc nhiều hơn, gánh vác nhiều công việc hơn.
Cô nhất định phải làm quen, nhất định phải như miếng bọt biển học nhanh hơn, cũng phải dũng cảm giành trước, làm tốt nhất và tốt hơn cả trước đây.
Anh Nhạc với madam Khưu đã viết tên của cô vào danh sách đề xuất nội bộ, sau này còn phải khảo nghiệm và phỏng vấn, cô nhất định phải trải nghiệm nhiều hơn.
Bây giờ chỉ là đối diện với công việc cơ bản nhất nhất định phải học nếu muốn làm tổ trưởng.
Người tiếp nhận mệnh lệnh của mình vừa là các thám tử thân quen như anh Tam Phúc và anh Gary, vừa có anh Nhạc ở bên chống lưng, nếu đến cả tình hình này không gánh được, vậy đợi sau này chú Cửu nghỉ hưu rồi, tổ B sẽ có người mới tới, anh Nhạc sẽ bị điều đi, cô còn làm cái cục cứt gì được nữa.
Nghĩ như thế, Dịch Gia Di hít một hơi thật sâu, nhanh chóng hồi tưởng lại tình hình vụ án hiện tại, lập tức xác định sắp xếp của mình không thành vấn đề.
Vì thế cô ưỡn ngực, ngẩng đầ, đôi mắt sáng quắc, nhìn về phía anh Tam Phúc và anh Gary mà không hề lo sợ.
Sự tự tin và khí chất mà cô truyền đạt tới hai vị thám tử, cộng thêm danh tiếng tốt vẫn luôn để lại ấn tượng đáng tin cho bọn họ của Dịch Gia Di, lại thêm mệnh lệnh phù hợp, hai vị thám tử không hề xuất hiện cảm xúc tiêu cực mà rất thuận lợi chấp nhận hiện trạng bị Dịch Gia Di sắp xếp, lần lượt lên tiếng biểu đạt sự tiếp nhận của mình.
Lúc này Phương Trấn Nhạc mới gật đầu, vỗ bàn bảo: “Xuất phát!”
“Yes, sir!” Các thám tử đồng thanh lên tiếng, nhận lệnh làm việc.
Dịch Gia Di hít một hơi thật sâu, cúi mặt trải nghiệm sự khẩn trương và lo lắng vừa rồi của mình, lại cẩn thận nếm trải phản ứng ngược thuận lợi chấp nhận của anh Tam Phúc và anh Gary, thấp thoáng hiểu được phải làm thế nào mới có được sự tán đồng và tôn trọng của người khác khi làm tổ trưởng.
Đối với cảm xúc lo lắng của mình cũng đã có một lời giải thích, vốn dĩ có vài chuyện trước khi làm sẽ sợ hãi, nhưng nếu thật sự làm rồi có lẽ sẽ phát hiện ra nó vốn không khó đến vậy, cũng không đáng sợ gì cả.
Chỉ cần nghiêm túc làm sau đó bước ra một bước đó mà thôi.
Dịch Gia Di ngẩng đầu, đối diện với ánh mắt của Phương Trấn Nhạc, hai chân cộp một tiếng khép chung lại, lập tức ưỡn ngực ngẩng đầu, kính chào Phương Trấn Nhạc một cách tiêu chuẩn, sau đó nghiêm túc nói: “Tôi đã hiểu rồi, sir Phương.”
Khóe môi của Phương Trấn Nhạc nhếch lên, trong ánh mắt tràn đầy vẻ tán đồng và khen ngợi.
Rất tốt, không cần anh nói quá nhiều mà cô vẫn hiểu được dụng ý của anh, cũng học được thứ mà anh muốn dạy cô.
Không hổ là cô, Dịch Gia Di.
…
Học được cách suy nghĩ trước khi làm việc, suy nghĩ trước vài bước so với những người khác, liên tục cân nhắc và phân tích, thận trọng đưa ra quyết định, đây là kỹ năng cơ bản nhất để trở thành một người lãnh đạo giỏi.
Khi Dịch Gia Di ngồi lên xe Jeep của anh Nhạc, trong đầu vẫn đang nghĩ phải làm thế nào mới có thể làm một tổ trưởng tốt.
Các cụ có câu “làm mẹ mới biết nuôi con khó”, bây giờ Dịch Gia Di muốn làm tổ trưởng mới biết cái khó của anh Nhạc.
Anh làm tổ trưởng lâu như thế, có thể quản tốt tổ B như vậy, mọi người đều tích cực chịu khó, lực hướng tâm trong đội mạnh như thế, anh cũng thật sự rất vất vả.
Khi đến khúc cua lớn ở đường Severn, Phương Trấn Nhạc dừng xe thò đầu chào hỏi viên cảnh sát mặc quân trang và chú Cửu, Lưu Gia Minh một tiếng, Dịch Gia Di cũng gật đầu với A Uy của bộ phận giám định thuộc cục cảnh sát Central tới đây khảo sát lại.
Lúc này, Phương Trấn Nhạc thả lỏng phanh xe, quành vào khúc cua, đi thẳng lên khu biệt thự đầu tiên trên đường dốc đi qua.
Khu đất đắt nhất được một tốp phú hào sớm nhất ở Hương Giang nhận định chính là khu Happy Valley ở phía nam cảng Victoria và đỉnh núi.