Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 483 - Chương 483 - Vẫn Còn Rất Nhiều Nhà, Cứ Làm Từ Từ

Chương 483 - Vẫn còn rất nhiều nhà, cứ làm từ từ
Chương 483 - Vẫn còn rất nhiều nhà, cứ làm từ từ

Chương 483: Vẫn còn rất nhiều nhà, cứ làm từ từ

Vì vậy, mặc dù những khu vực như lưng chừng núi lưng chừng đồi này rõ ràng không dễ xây bằng ở trên đất bằng, nhưng các doanh nhân vẫn vượt qua khó khăn để xây dựng những tòa nhà cao tầng ở giữa sườn núi, mặt đối diện nước lưng tựa núi chính là vị trí phong thủy tốt đại cát đại lợi.

Đương nhiên gió và ánh sáng trên đỉnh núi tốt hơn nhưng cũng khó mà tìm được khu vực thích hợp để xây nhà nhất, vì thế cho dù các thương nhân rất cố gắng và rất nỗ lực nhưng mấy căn biệt thư này vẫn xây không được ngay ngắn cho lắm, cũng không có cách nào quá đông đúc.

Khi Dịch Gia Di theo Phương Trấn Nhạc đi phỏng vấn cũng đã có nhận thức khá hệ thống về mấy căn nhà sang trọng giữa sườn dốc và đỉnh núi này.

Đỉnh núi những năm chín mươi vẫn chưa được xây dựng hoàn thiện như ở đời sau, rất nhiều con đường lồi lõm vẫn chưa được san lấp dẫn đến việc giá thành tu sửa và bảo trì biệt thự cũ xây trên đỉnh núi đều cao, thành ra vốn cũng không hào hoa và tốt đẹp giống như trong tưởng tượng.

Rất nhiều biệt thự hoàn toàn thể hiện ra cái gì gọi là “miễn cưỡng xây nhà”, rõ ràng được đánh dấu là biệt thự lớn siêu đắt nhưng diện tích mặt đất lại chỉ khoảng hai trăm mét vuông, bên trong khu vực sở hữu muốn chèn thêm một vườn hoa nhỏ vào cũng không dễ dàng.

Có lẽ vì là buổi sáng ngày thường nên trong một số biệt thự không có ai, có một vài căn biệt thự chỉ có người giúp việc không biết nói tiếng Quảng Đông và tiếng Anh cho lắm, trường hợp không có cách nào lấy ghi chép này cũng chỉ có thể ghi chú số nhà rồi đợi tối lại tới sau.

Thi thoảng gặp người bà chủ ở nhà hoặc là hiếm khi cả gia đình đều ở nhà mới có thể được mời vào trong nhà làm ghi chép phỏng vấn một cách khá hoàn chỉnh.

Phương Trấn Nhạc và Dịch Gia Di chạy mười mấy nhà đã uống rất nhiều tách hồng trà mà người giúp việc rót cho bọn họ, nhưng manh mối hữu dụng lại không thu thập được nổi một cái.

Từ một căn cuối cùng trong khu biệt thự Severn 8 đi ra, Dịch Gia Di vừa đi vừa hỏi Phương Trấn Nhạc: “Anh Nhạc, anh có nghe thấy tiếng òng ọc không?”

“Gì vậy?” Phương Trấn Nhạc hỏi.

“Tiếng nước trà rót vào trong bụng tôi đấy, vừa đi đường là òng ọc òng ọc.” Dịch Gia Di nói xong còn lắc người một cái.

“Ha ha, lát nữa vẫn phải mượn nhà vệ sinh một lát thôi.”

“Thế thì phiền lắm, nhà sau đưa trà cho tôi, tôi sẽ chỉ nhấp môi thôi.” Dịch Gia Di làm động tác giả vờ uống trà.

“Vẫn còn rất nhiều nhà, cứ làm từ từ.” Phương Trấn Nhạc dẫn cô đi ra khỏi khu biệt thự Severn 8.

“Tôi biết rồi sir.” Dịch Gia Di gật đầu đáp, cố gắng xốc lại sĩ khí của mình.

Một đường này, cô cảm thấy mình giống như dân cảnh đi kiểm tra hộ dân vậy.

Vua cao su ở trong biệt thự số mấy ở Severn 8, biệt thự số mấy là phú hào Lưu mua cho bạn gái mới, biệt thự số mấy là tổ ấm tình yêu bí mật của vợ chồng minh tinh… cô đã hoàn toàn hỏi thăm rõ ràng rồi.

Bây giờ chuyển nghề đi làm tay săn ảnh, cô cảm thấy mình cũng tuyệt đối có thể làm được, chí ít thì mai phục bên ngoài cửa nhà người khác hóng hớt cũng sẽ không ngồi nhầm chỗ.

Lúc về đến đường Severn, chuẩn bị ngồi lên xe Jeep vòng lên đường núi đi phỏng vấn khu biệt thự khác ở đường Severn thì đột nhiên nhìn thấy một chiếc xe đỗ bên cạnh xe Jeep, có vài người đứng bên cạnh đó.

Chú Cửu, Lưu Gia Minh, một viên cảnh sát mặc quân trang, hừm? Vậy mà còn có cả madam Khưu Tố San nữa.

“Madam!” Phương Trấn Nhạc đi tới trước mặt, gầu đầu ra hiệu.

“Madam!” Dịch Gia Di thì lại định kính chào.

Khưu Tố San gật đầu: “Tôi có chuyện muốn tìm cậu nên qua đây, thuận tiện xem các cậu thế nào rồi.”

Nói xong, chị ta lại chỉ vào một viên cảnh sát mặc quân trang đứng phía sau, giới thiệu với Phương Trấn Nhạc: “Đây là cảnh sát mặc quân trang của cục cảnh sát Central, Từ Thiếu Uy, vừa rồi cậu ta cùng chú Cửu và Gia Minh giúp đỡ các đồng nghiệp ở bộ phận giám định thuộc cục cảnh sát Central làm khảo sát, bây giờ khảo sát đã kết thúc, tôi thuận tiện gọi cậu ta qua đây cùng các cậu đi làm phỏng vấn luôn.”

“Sir Phương.” Từ Thiếu Uy bị điểm danh lập tức tiến lên một bước, cung kính chào Phương Trấn Nhạc.

Phương Trấn Nhạc nâng mắt quan sát, thanh niên này cao khoảng một mét bảy mươi tám, thuộc dạng cao hơn chiều cao trung bình ở Hương Giang thời đại này, tóc ngắn rẽ ngôi bị mũ đè ẹp xuống, kiểu mặt dài mũi cao vừa, cặp lông mày kiếm ngắn và một đôi mắt tròn dài, cũng có thể nói là tướng mạo đường hoàng.

Bình Luận (0)
Comment