Chương 484: Xem như cậu không phải tảng đá
Râu được cạo sạch sẽ, tóc mai và đuôi tóc lộ ra bên dưới mũ cũng rất gọn gàng, nhìn ra được là một người trẻ tuổi thích sạch sẽ.
Trước khi Từ Thiếu Uy rút tay về sau khi kính chào, Phương Trấn Nhạc cũng liếc qua bàn tay của đối phương.
Đốt ngón tay thô to, bàn tay to và hơi dài, mặt trong ngón tay có vết chai dày, chắc hẳn vẫn luôn tập thể dục, lực cánh tay đại khái rất khả quan.
Tầm nhìn chuyển xuống dưới, Từ Thiếu Uy có cặp chân to, khi đứng thẳng có tướng chữ bát hướng ra ngoài, bàn chân cực vững.
Lại chuyển tầm nhìn đối diện với đối phương, tuy rằng tư thế đứng và vẻ mặt đều cung kính nhưng ánh mắt lại sắc bén lạnh lùng, chỉ sợ không phải là một người dễ nói chuyện.
Phương Trấn Nhạc gật đầu, đảo mắt đối diện với Khưu Tố San, thấy đối phương gật đầu, dường như “get” được tín hiệu gì đó, anh trầm ngâm vài giây rồi điểm tướng, nói: “Thám tử Dịch Gia Di, cô dẫn Từ Thiếu Uy đi phỏng vấn các căn biệt thự từ số một đến số sáu đường Severn, chú Cửu, chú dẫn Gia Minh đi phỏng vấn từ số bảy đến số mười hai. Tôi ở đây nói chuyện với madam, mọi người đi phỏng vấn biệt thự ở đường Severn xong hãy tập kết bên đường cái nằm ngoài khu cộng đồng biệt thự, lát nữa tôi sẽ lái xe Jeep tới coi như điểm tập hợp.”
“Yes, sir.” Bốn người đồng thanh hô.
Đám người Dịch Gia Di chia đội hành động, chú Cửu và Lưu Gia Minh đi lên đường vòng tiến thẳng tới biệt thự số bảy đường Severn, khi tạm biệt tổ nhỏ của Dịch Gia Di và Từ Thiếu Uy, chú Cửu quay đầu liếc mắt nhìn anh ta, khi hai người đối diện tầm mắt, chú Cửu nhíu mày, thấp thoáng mang theo vài phần uy hiếp.
Từ Thiếu Uy sững sờ, sau đó gật đầu với chú Cửu để thể hiện thiện ý của mình.
Lúc này, chú Cửu mới dời tầm nhìn đi, dẫn Lưu Gia Minh chuyển hướng.
Sau khi không nhìn thấy Dịch Gia Di và Từ Thiếu Uy nữa, Lưu Gia Minh mới hỏi: “Tại sao madam lại kéo một cảnh sát mặc quân trang đi phỏng vấn cùng chúng ta? Nếu lượng công việc vô cùng nhiều, không phải nên gọi thêm mấy cảnh sát mặc quân trang nữa hay sao? Chỉ một người không nhiều không ít như thế có phải có ý tứ đặc biệt gì không?”
“Thập Nhất thăng chức, có phải trong đội thiếu mất một người không? Sau này tôi nghỉ hưu có phải lại thiếu một người nữa không? Tổ B thiếu hai thám tử, madam còn không thể từ từ nhét người vào hay sao? Đây chính là một trong những người được chọn, hôm nay dẫn qua đây cho anh Nhạc xem. Cậu đó, ghi nhớ vào đầu toàn bộ mọi chuyện xảy ra bên cạnh mình giùm cái đi.” Chú Cửu vỗ lên vai Lưu Gia Minh, chỉ huy: “Đi gõ cửa đi.”
“Vâng.” Sau khi Lưu Gia Minh ấn chuông cửa bên ngoài biệt thự, lại quay đầu hỏi: “Vậy anh Nhạc giao Từ Thiếu Uy cho chị Thập Nhất có phải là để Thập Nhất nhân cơ hội này lập uy không?”
Chú Cửu gật đầu: “Xem như cậu không phải tảng đá, không có nổi một chút thông minh nào. Chẳng qua có lập uy hay không thì không biết, nhưng có ý người mới của tổ mình thì tự mình dẫn này rất cao. Sau này Thập Nhất lên làm tổ trưởng phải dẫn dắt tất cả chúng ta. Từ Thiếu Uy muốn vào tổ B đương nhiên phải hợp tác chung với Thập Nhất. Chỉ là không biết tiểu tử này có hiểu chuyện hay không, có biết Thập Nhất rất có khả năng sẽ là tổ trưởng tiếp theo của tổ B hay không. Cậu ta cũng đừng thấy mặt Thập Nhất non mà không biết kính sợ.”
“…” Lưu Gia Minh vừa thò đầu nhìn vào trong sân biệt thự, vừa nghĩ đến lời của chú Cửu, qua một lúc mới nói: “Tôi tin Thập Nhất, bình thường khi ở chung là một người rất thân thiết, nhưng một khi làm việc, cô ấy chính là một người cuồng công việc. Lúc chuyên tâm làm, lúc nghĩ đến một vài chuyện, cô ấy chính là người rất cố chấp, cũng hiểu phải tranh luận dựa vào lý lẽ. Thập Nhất như thế, tôi thấy mà còn muốn gọi là chị Thập Nhất kìa. Từ Thiếu Uy vẫn luôn làm cảnh sát mặc quân trang chắc chắn sẽ bị trấn áp thôi. Nói không chừng lát nữa chúng ta đi phỏng vấn xong gặp lại, anh ta đã đổi cách gọi Thập Nhất thành ‘madam Dịch’ ấy chứ.”
“Nhưng muốn Từ Thiếu Uy là một người thông minh.” Chú Cửu gật đầu, lúc này trong sân đã có tiếng động.
Người giúp việc đi tới cửa, sau khi trao đổi và xác nhận thân phận cảnh sát của chú Cửu cùng Lưu Gia Minh, ngỏ ý nói bà chủ đang ở nhà rồi mời hai người vào phòng khách đợi.
Chú Cửu đợi sau khi người giúp việc lên lầu mới đứng dậy khỏi sô pha, chậm rãi quan sát và đánh giá phòng khách, thu thập toàn bộ thông tin có khả năng tiếp xúc theo thói quen.