Chương 501: Án Triệu Đông Sinh đường Severn 1
Ngày thứ hai, toàn bộ thành viên trong văn phòng tổ B họp.
Vì bây giờ Từ Thiếu Uy vẫn chỉ là một cảnh sát mặc quân trang, tạm thời chưa thể điều vào cho nên chỉ khi đi phỏng vấn được gọi mới tới giúp, chứ họp chính thức thì vẫn chưa được tham gia.
Phương Trấn Nhạc đi tới trước bảng trắng, liếc mắt nhìn những thứ mình đã ghi lại vào tối qua, khi quay đầu lại nhìn về phía mọi người, đột nhiên trông thấy Dịch Gia Di ngồi bên cạnh bảng trắng, trên đùi đặt một xấp giấy A4 rất dày.
Đây là tối qua thức đêm sao?
Lại nhìn mặt của cảnh sát Dịch, bộ dáng tinh thần phấn chấn ngược lại không giống như đã thức đêm, quả nhiên cơ thể của người trẻ tuổi hồi phục nhanh.
“Tổng kết manh mối hiện có một chút đi.” Phương Trấn Nhạc vỗ tay, ý bảo mọi người sắp xếp và bổ sung lên ký hiệu trên bảng trắng của anh.
“Nan nhân là Triệu Đông Sinh, bốn mươi sáu tuổi, kinh doanh bất động sản, có một khu động đồng ở Tiêm Sa Chủy, một khu đất ở Tướng Quân Áo, bây giờ muốn mở rộng tới bán đảo Vịnh Thanh Thủy, việc làm ăn đang rất phát đạt. Theo như vợ ông ta nói thì ông Triệu không có sở thích đặc biệt gì, bình thường chỉ ra ngoài đi làm, xã giao, về nhà thì ở trong thư phòng đọc sách, hoặc là cùng bà ta đi đánh golf, cũng không qua lại với bạn bè xấu gì cả, thoạt nhìn là một thương nhân bất động sản rất bình thường.
Người cuối cùng mà ông Triệu gặp chắc hẳn là bảo vệ công ty của ông ta, khoảng bốn giờ chiều ngày hai mươi hai nhìn thấy ông Triệu lái xe một mình rời khỏi công ty.
Sau đó chính là căn cứ theo lời khai của hai người giúp việc nữ, tuy rằng không nhìn thấy ông Triệu nhưng xét từ đồ đạc bị xê dịch bên trong biệt thự thì trong khoảng từ bốn rưỡi đến bảy rưỡi tối ông Triệu chắc hẳn đã về biệt thự.” Lưu Gia Minh nói.
“Biệt thự không có dấu vết bị cạy, không có vết tích trèo tường, hơn nữa căn cứ theo chiếc xe trong gara và mấy thứ khác, trên cơ bản có thể xác định được ông Triệu đã tự lái xe của mình vào gara, trở về biệt thự trong khoảng thời gian này. Mấy thứ trong biệt thự bị xê dịch, phần lớn chắc hẳn cũng xác định là bản thân ông Triệu tạo ra.” Dịch Gia Di đợi Lưu Gia Minh tường thuật xong mới nghiêm túc bổ sung: “Bộ phận giám định của cục cảnh sát Central đã kiểm tra ra một vài manh mối như dấu vân tay mới và vết máu khác ở khu vực mà người giúp việc nữ trong nhà chưa lau dọn vào hôm qua, thông qua xét nghiệm xác định chúng phù hợp với nhóm máu của ông Triệu, trên cơ bản có thể xác định là sau khi ông Triệu về nhà đã bị tấn công.
Kiểm tra DNA vẫn cần một ít thời gian mới có thể cho ra kết quả, bộ phận giám định sẽ lập tức thông báo cho chúng ta biết ngay sau khi lấy được đơn xét nghiệm.”
Lưu Gia Minh vội gật đầu, được Dịch Gia Di cổ vũ, cả người cậu ta ngồi thẳng tắp, xốc lại tinh thần gấp trăm lần, nghiêm túc chia sẻ càng nhiều chi tiết vừa rồi không nhớ tới cho mọi người: “Mấy con dao tương tự với lưỡi dao trên chiếc tây trang dính máu ở nhà ông Triệu đã được các đồng nghiệp ở bộ phận giám định cục cảnh sát Central mang về làm vật chứng. Nhưng mấy con dao này đã bị các người giúp việc nhiều lần sử dụng và lau rửa, các đồng nghiệp ở bộ phận giám định không chắc chắn có thể kiểm tra ra được vết máu hay không. Nhưng sẽ căn cứ theo vết dao ở lỗ máu trên tây trang để phán đoán nó có phù hợp với con dao hay không trước. Tạm thời vẫn chưa có được phần báo cáo về mục này của các đồng nghiệp ở bộ phận giám định, một lúc nữa em sẽ gọi điện giục một chút.”
“Được rồi.” Phương Trấn Nhạc gật đầu, biểu đạt sự tán đồng với Lưu Gia Minh.
Lưu Gia Minh có được phản hồi chính diện của anh Nhạc ngay lập tức quay đầu nhìn về phía Dịch Gia Di, sau khi Dịch Gia Di cười với mình, cậu ta mới hài lòng mang theo nụ cười dời ánh mắt về bảng trắng.
Phương Trấn Nhạc nhanh nhẹn bắt được hành động nhỏ này của Lưu Gia Minh, trên cơ bản anh có thể xác định được tiểu tử Lưu Gia Minh này đã hoàn toàn bị Dịch Gia Di thu phục rồi.
Một loạt phản ứng vừa rồi của cậu ta đã chứng minh tất cả, một người chỉ có vô cùng để ý đến cách nhìn của một người khác đối với cậu ta mới ngay lập tức quăng ánh mắt qua sau khi được khen để tìm kiếm sự phản hồi.