Chương 531: Manh mối hỗn loạn 7
“Sao chị biết không phải chị cả chúc ngủ ngon toàn bộ hàng xóm trong tòa nhà chứ?” Gia Tuấn đã giẫm một bước vào phòng ngủ vẫn phải quay đầu tranh cãi.
Dịch Gia Di không để ý đến trận võ mồm ngày thường giữa hai đứa trẻ mà chui vào nhà vệ sinh tắm rửa.
Thật sự quá mệt, chẳng muốn nghĩ đến chuyện gì khác nữa, tắm rửa xong, sấy tóc đến hơi ẩm, ngả đầu cái chìm vào giấc ngủ.
Suy nghĩ cuối cùng trước khi ngủ lại là: May mà để tóc ngắn, không đến mức ẩm ướt khó sấy khô giống như lúc để tóc dài…
Cách ngày, một gia đình ngồi vây quanh ở Dịch Ký ăn bữa sáng.
Gia Như lấy được tờ báo hôm nay từ trong giỏ thức ăn của anh cả ở nhà bếp, cầm một phần tin đồn ở giới giải trí rồi thuận miệng đọc: “Ôi chao, bây giờ loài người bị làm sao hết ấy? Thật biến thái.”
“Sao thế?” Dịch Gia Đống vừa sắp xếp bàn ghế với Tôn Tân vừa thuận miệng hỏi.
“Thì cái cô ngọc nữ minh tinh Cốc Hiểu Lam, một khoảng thời gian trước anh cả toàn nói cô ta rất xinh ấy, đầu đề tin giải trí bùng nổ nói ngày nào cô ta cũng bị theo dõi, rất đáng sợ.” Gia Như lộ ra vẻ mặt chán ghét.
Dịch Gia Tuấn bày xong đũa đột nhiên dừng lại, quay cái đầu nhỏ qua nhìn Dịch Gia Di, mở miệng hỏi: “Chị cả, không phải người cả ngày theo dõi Cốc Hiểu Lam mà phóng viên tin đồn nói… chính là thám tử tổ B các chị đấy chứ?”
…
Sáng sớm, Dịch Gia Di vốn còn có chút cảm giác nửa tỉnh nửa mê, đột nhiên nghe thấy Gia Tuấn nói “phóng viên tin đồn nói các thám tử tổ B bọn chị là tên biến thái cuồng theo dõi” trong nháy mắt hoàn toàn bị dọa hết hồn.
“Đây là pháp bảo bí mật của Dịch Ký chúng ta hôm nay, hạt sen Hồ Nam kiếm được ở chợ, các đầu bếp lớn đều gọi nó là Hồ sen, Hồ là Hồ trong Hồ Nam đó, còn loại hạt sen này bột và dẻo hơn hạt sen trắng bình thường nhiều, nếm thử như bột mì ấy, bỏ vào trong bụng vịt Bát Bảo, nướng trước rồi hầm… là thích hợp nhất, vị và mùi hương đầu tốt hơn hạt sen trắng nhiều. Tối nay các em…” Dịch Gia Đống vừa sắp xếp nguyên liệu nấu ăn mới đã mua vào buổi sáng vừa lải nhải với các em.
Dịch Gia Di đã không nghe lọt mấy lời lải nhải này nữa, cô đặt đồ trong tay xuống, giơ tay lấy tờ báo mà em gái Gia Như đang đọc.
Tôn Tân liếc mắt nhìn đồ mà Dịch Gia Di đặt trên bàn, vội vàng bước một bước qua đã lấy được quả trứng gà nứt vỏ, thủ pháp cực kỳ nhanh đã đập vỡ vỏ trứng, thả lòng trứng vào trong bát.
Cậu ta ném vỏ trứng gà đi, lau tay rồi lại lau mặt bàn, xác nhận tất cả mọi thứ đều sạch sẽ mới quay người đi đến bên cạnh Dịch Gia Di, thò đầu nhìn tờ báo trong tay cô.
[… Cô Cốc Hiểu Lam nghi ngờ người gần đây theo dõi mình có khả năng cùng một người với kẻ đã theo dõi cô ấy một năm trước…]
[Tên cuồng theo dõi này không chỉ biết chỗ ở ngày trước của cô ấy mà còn biết chỗ ở mới nhất của cô ấy, vấn đề riêng tư của người công chúng đáng được chú ý hơn…]
[Tuần nào cô Cốc Hiểu Lam cũng sẽ nhận được thư tình của tên cuồng theo dõi, tờ báo đã lấy được mấy lá thư tình độc nhất vô nhị, sẽ đăng kèm bên dưới bài.]
[Hôm qua, cô Cốc Hiểu Lam thậm chí còn nghi ngờ tên cuồng theo dõi đã lẻn vào nhà mình vì thế cả đêm chạy tới nhà bạn ở nhờ…]
Đọc xong mấy dòng nội dung liên quan, Dịch Gia Di đã xác nhận người mà tờ báo nói đến cũng không phải thành viên nằm vùng theo dõi của tổ B bọn họ.
Báo chí rất có khả năng hoàn toàn không biết còn có một nhóm người khác cũng đang để ý Cốc Hiểu Lam, nhưng vấn đề là khi tổ B bọn họ nằm vùng theo dõi Cốc Hểu Lam cũng không hề phát hiện ra người khác đang theo dõi.
Là người đó còn bí mật hơn cả các thám tử, hay là có kỹ thuật che giấu hành tung đặc biệt nào đó?
Dịch Gia Di quay người đi tìm túi của mình, lấy bút ra rồi cúi đầu viết.
Ghi chép lại điểm nghi vấn mà mình nghĩ đến xong, cô lại tiếp tục đọc báo, liếc đọc qua các tin đồn khác, cuối cùng mới đến thư tình của tên cuồng theo dõi.
Cô cũng muốn biết rốt cuộc tên cuồng theo dõi này chỉ là fan cuồng, quá mức say mê nhất thời bốc lên đầu đi theo đuổi thần tượng, hay thật sự là tên biến thái cực đoan. Nguy cơ tiềm ẩn của người này rốt cuộc lớn bao nhiêu.
Phẩy tờ báo một cái, tầm nhìn rơi xuống cuối cùng.
Tờ báo lá cải nhỏ này thật biết cách thu hút sự chú ý, vậy mà lại dùng ảnh chụp bức thư tình chứ không phải bản đánh máy đã được biên soạn lại. Bằng cách này, cảm giác của người đọc sẽ càng trực tiếp hơn, khả năng tác động nhận phải cũng lớn hơn.