Chương 532: Cuồng theo dõi và thi thể 1
Cô mím môi, chuyên tâm đọc.
[Hiểu Lam thân mến:
Nhớ nhung suốt hai năm dài đằng đẵng, từ lần đầu tiên nhìn thấy em, anh đã biết chúng ta chính là tình nhân được ông trời định trước phải ở bên nhau.
Trong hai năm qua, từ từ nhìn em trưởng thành, lúc nào anh cũng thấy vui mừng hết, cũng thi thoảng cảm thấy cô độc. Vì sự nghiệp bận rộn, thời gian em ở bên anh càng lúc càng ít. Lần trước em rúc trong lòng anh, nói với anh xem “Hoan Lạc Mạn Đông Hoa” đã là chuyện từ hơn nửa tháng trước. Khi ấy chúng ta vui biết bao nhiêu, anh còn khen em cười lên rất xinh đẹp, em còn cọ đầu vào cằm anh.
Nhưng một tuần này em rất không ngoan, cái váy hai dây màu đỏ mặc trong quảng cáo mới quá hở hang, sao em không bàn bạc với anh trước mà đã mặc nó uốn éo trước mặt nhiều người như vậy? Quá dung tục, anh không thích.
Hơn nữa, sao lại có tin đồn tai tiếng với nhiều thằng khốn râu ria như thế? Cho dù anh thật sự rất tin em nhưng trong lòng vẫn sẽ cảm thấy ghen, em có biết anh đau lòng lắm không?
Công việc là công việc nhưng nhất định phải giữ khoảng cách với mấy tay đạo diễn và phú hào đó, biết chưa? Em không chỉ phải làm như vậy mà vì anh mà cũng là vì bản thân em nữa. Liều mạng làm ở giới nghệ thuật, anh không ở bên cạnh em, em càng phải chăm sóc bản thân, bảo vệ chính mình.
Còn nữa, phải nhớ lời mà anh đã nói với em, người muốn em uống rượu không có ai tốt đẹp hết, bọn họ đều không có ý tốt, biết chưa?
Nói đến anh đi, hôm nay ăn bánh mì dứa rất ngon, cũng rất muốn dẫn em đi ăn nhưng không biết lần sau hẹn gặp là khi nào nữa. Rất nhớ đôi môi mềm mại của em, dịu dàng…]
Cốc Hiểu Lam nói rằng mình hoàn toàn không quen biết người viết thư, cũng không nhận ra nét chữ, chuyện kể trong này cũng hoàn toàn là bịa đặt, thường đều là chuyện chưa từng phát sinh.
Dịch Gia Di vừa nghĩ đến một điểm này, càng đọc lá thư này càng cảm thấy sống lưng lạnh toát, giống như có một tủ lạnh lớn đột nhiên thổi vào sau lưng vậy.
Nếu có một người lúc nào cũng theo dõi mình như thế, còn chỉ tay năm ngón với hành động của mình cũng thật quá đáng sợ.
Hơn nữa…
Dịch Gia Di nhíu mày càng lúc càng chặt, một người theo dõi Cốc Hiểu Lam nhiều năm nếu phát hiện ra cô ta đang qua lại với một người đàn ông khác nhất định sẽ rất đố kỵ.
Thành viên tổ chức đầu tư cho Cốc Hiểu Lam thì tên cuồng theo dõi không dám đụng vào.
Đạo diễn Trương Tỉnh rất có khả năng thật sự không có gì với Cốc Hiểu Lam.
Vậy nếu phải tìm một người trút giận, có lẽ phú hào Triệu Đông Sinh đã là khúc xương dễ gặm nhất rồi…
Không được.
Thư của tên cuồng theo dõi trắng trợn như thế. rất có khả năng đã chọc giận anh ta rồi.
Nếu tên cuồng theo dõi và người giết Triệu Đông Sinh thật sự là cùng một người vậy một tên biến thái từng giết người sẽ làm gì tiếp theo?
Bây giờ tình hình của Cốc Hiểu Lam chỉ sợ đã rất nguy hiểm rồi.
Cất tờ báo đi, Dịch Gia Di định ra cửa đạp xe đạp đi làm nhưng lại bị Dịch Gia Đống xách về.
Cô cảnh sát uy phong mang vẻ mặt nghiêm túc định lao ra chiến trường trong nháy mắt biến thành khách quen của quán trọ giết người cướp của, ngồi bên bàn ngoan ngoãn ăn sạch bữa sáng phong phú cùng với các em.
Nhỏ bé, đáng thương lại vô lực.
Mặc dù dùng xong bữa sáng siêu nhiều món rồi mới xuất phát, nhưng Dịch Gia Di vẫn là người đầu tiên tới văn phòng tổ B.
Cô in tờ báo đăng tin Cốc Hiểu Lam bị theo dõi thành vài bản, bày ở cửa văn phòng, mỗi một người đi vào đều sẽ được phát một tờ.
Sau đó người nào cũng mơ hồ đi vào văn phòng, đọc xong đều có tinh thần hơn hẳn.
“Tên biến thái gì thế này? Tôi mà là Cốc Hiểu Lam thì tôi đã sợ chết mất rồi. Căn nhà có khả năng bị tên cuồng theo dõi lẻn vào không thể ở nữa.” Lưu Gia Minh nhăn nhó mặt mày, rụt cổ như đang xem phim kinh dị, làm bộ bài xích và tránh né.
“Tuy chúng ta không bắt đầu theo dõi Cốc Hiểu Lam từ hai năm trước nhưng gần đây vẫn luôn quan sát, cũng không hề phát hiện ra kẻ khả nghi nào bám theo hoặc theo dõi Cốc Hiểu Lam. Nếu có thì chúng ta sẽ không phát hiện ra sao?” Tam Phúc nhíu mày, làm sao có khả năng còn có người nhìn chằm chằm vào Cốc Hiểu Lam mà không bị bọn họ phát hiện được.
Điều này đúng là lật đổ nhận thức bản thân của một thám tử CID có thâm niên như anh ta, lẽ nào anh ta là một thám tử không đủ tiêu chuẩn cho lắm sao? Ngay cả mục tiêu bị mình giám sát có bị người khác theo dõi hay không cũng không biết?