Chương 571: Độ tập trung của các trưởng quan quá cao 1
Vì thế, ánh mắt của Tannen rơi lên người Từ Thiếu Uy đang ngồi trong góc, nghĩ đến chàng trai trẻ tuổi này cũng là cảnh sát mặc quân trang được điều tới đây, đi theo Dịch Gia Di học hỏi vài ngày đã có một vài kiến thức về công việc của thám tử, nhưng lại không quá kiêu ngạo tự mãn giống những thám tử lâu năm khác, vừa vặn thích hợp nên mới hỏi anh ta: “Từ Thiếu Uy, cậu có muốn chung tổ với tôi, tối nay tới nằm vùng theo dõi Cốc Hiểu Lam không?”
Từ Thiếu Uy dường như không ngờ mình sẽ bị điểm danh, bản năng xã giao bị kích hoạt, anh ta vô thức cười một cái trước, sau đó lấy lại bình tĩnh, thu nụ cười lại, quay đầu liếc mắt nhìn Dịch Gia Di, tiếp đó không hề do dự mà đáp: “Tôi theo Dịch Gia Di.”
Nằm vùng cũng được, nghỉ ngơi cũng được, hay là đi làm nhiệm vụ khác cũng được, anh ta vẫn muốn theo Dịch Gia Di hơn.
“…” Tannen nhún vai, lắc đầu với vẻ bất đắc dĩ, chỉ đành cầm sổ đi ra ngoài, vẫn nên đi cầu Khưu Tố San giúp đỡ, xem chị ta có thể mượn được một thám tử ở tổ khác đồng hành cùng anh ta hay không?
Phương Trấn Nhạc vừa vặn cũng cần trao đổi một vài chuyện với Khưu Tố San nên cùng anh ta đi ra khỏi văn phòng tổ B.
Mắt thấy Tannen thật sự cũng đủ khắc chế, anh hiếm khi chủ động mở miệng an ủi: “Không cần ủ rũ, bị Dịch Gia Di thuyết phục không hề mất mặt, cô ấy là thiên tài giỏi giang thời đại mới mà một thám tử lâu năm gặp phải cũng sẽ trở nên khiêm tốn.”
Tannen quay đầu đối diện với đôi mắt của Phương Trấn Nhạc, trong nháy mắt hiểu ra: Rõ ràng Phương Trấn Nhạc cũng là khổ chủ bị kỹ thuật của Dịch Gia Di nghiền áp.
Trong lúc nhất thời, trong đầu anh ta sinh ra cảm giác đồng bệnh tương liên, cảm thông vô cùng.
Nghĩ đến Phương Trấn Nhạc còn là trưởng quan của cô, lại hợp tác với cô lâu hơn chắc chắn còn bị đàn áp lợi hại hơn cả anh ta, vì thế anh ta vỗ lên lưng Phương Trấn Nhạc với vẻ vô cùng đồng cảm, ra sức gật đầu an ủi anh.
“?” Phương Trấn Nhạc.
Là anh nói sai lời nào hay là Tannen hiểu sai ý gì đó chăng?
Sao cứ cảm thấy phản ứng của anh ta không đúng nhỉ?
…
Vừa rồi văn phòng còn ồn ào đột nhiên chỉ còn lại Dịch Gia Di và Từ Thiếu Uy.
Hai người một người đứng ở cửa, một người ngồi trong góc, lặng thinh một lúc, cuối cùng vẫn là Dịch Gia Di mở miệng trước: “Mau kết thúc công việc thôi, tối nay không có nhiệm vụ nằm vùng, có thể ngủ một giấc no nê rồi. Tối nay anh có sắp xếp gì khác không?”
Từ Thiếu Uy lắc đầu, trên mặt mang theo nụ cười nhạt, ngay khi anh ta kéo dài khoảng cách với người khác hình như sẽ trở nên thả lỏng rất nhiều, không còn căng thẳng như vậy nữa.
“Tối nay chắc mọi người sẽ tới Dịch Ký liên hoan, cùng nhau nghỉ ngơi dưỡng sức một chút, ăn một bữa ngon, anh cũng tới chứ?” Dịch Gia Di duỗi thắt lưng, khoảng thời gian này bị vụ án này dày vò đủ rồi, hôm nay đã có phương hướng điều tra phá án mới, trước khi đám người anh Tam Phúc có danh sách, trong lòng cũng tràn ngập hy vọng.
Cảm giác nói không chừng hung thủ cũng nằm trong danh sách luôn, khó tránh khỏi thân xác lẫn tinh thần đều thả lỏng.
“…” Từ Thiếu Uy cúi mắt nghĩ ngợi hai giây, sau đó nâng mắt lên, gật đầu: “OK, chị Thập Nhất.”
…
Phương Trấn Nhạc và Tannen một đường đi vào văn phòng của Khưu Tố San, Khưu Tố San nhìn thấy mà giật mình.
Đừng có cãi nhau ở văn phòng của chị ta đấy nhé?
Hay là lại có chuyện gì khác cho chị ta đây?
Đến bây giờ chị ta vẫn còn đang điều động tìm người khắp nơi để giúp điều tra danh sách người sống trong căn nhà đối diện với hai nơi ở cũ của Cốc Hiểu Lam, có thể nhìn trộm vào cửa sổ nhà cô ta, lại có thời gian cho thuê ở trùng với Cốc Hiểu Lam.
Buông công việc trong tay xuống, Khưu Tố San bày sẵn trận địa chờ quân địch.
Cũng may hai người không tới để cãi nhau, cũng không phải tới tìm việc cho chị ta.
Phương Trấn Nhạc báo cáo với chị ta tiến độ công việc bây giờ và chuyện mà mọi người sẽ làm sắp tới, lại giục hỏi chị ta điều tra danh sách thế nào rồi, sau đó lại lùi ra ngoài.
Tuy rằng Tannen tới tìm Khưu Tố San nhờ giúp đỡ nhưng chuyện này theo quan điểm của chị ta thì nó quả thật nhỏ đến mức không thể nhỏ hơn.
Chị ta vung tay một cái đã gọi điện cho giám sát Chương của tổ A, đối phương hứa hẹn sẽ tiếp tục cho mượn thầy Tony, thế là công việc được xử lý xong một cách nhẹ nhàng.
Cúp máy, Khưu Tố San quan sát vẻ mặt của Tannen, mới nhẹ giọng hỏi: “Sao vậy? Ở chung với các thám tử trong tổ tôi vẫn hòa hợp chứ?”
Tannen phân tích câu hỏi này của Khưu Tố San, cũng không biết nên trả lời thế nào.