Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 580 - Chương 580 - Đạo Cao Một Thước, Ma Cao Một Trượng 1

Chương 580 - Đạo cao một thước, ma cao một trượng 1
Chương 580 - Đạo cao một thước, ma cao một trượng 1

Chương 580: Đạo cao một thước, ma cao một trượng 1

Tiễn toàn bộ thám tử, cảnh sát trưởng, giám sát, cảnh ti, cuối cùng Dịch Ký cũng không phải cuộc họp của các cảnh sát nữa.

Bàn ghế dần trống, Dịch Gia Di định về nhà đọc sách, kết quả vừa ngẩng đầu lên lại nhìn thấy thầy Tony của tổ A dẫn mấy người nữa qua đây, người đeo kính không viền, mặc tây trang giày da, trông vô cùng nhã nhặn và chú trọng đi theo phía sau đó không phải chính là giám sát Tannen hay sao?

Không cần Clara ra ngoài đón thực khách, Dịch Gia Di đã dẫn đầu cầm khăn lau bàn, giống như một phục vụ bàn đi ra khỏi cửa tiệm, vừa cười vừa chào đón: “Hai vị khách quan, nghỉ chân hay là ở trọ?”

“Dịch Ký hóa ra là Dịch trong Dịch Gia Di à.” Tannen nhướn mày, ngẩng đầu quan sát cửa tiệm, trên đó là đèn neon mới tinh sáng rực rỡ.

Hóa ra cửa tiệm đẹp nhất trên con phố này là quán của cảnh sát Dịch Gia Di.

“Mời vào, cua say rượu được ướp chế sẵn đã hết mất rồi, nhưng cà ra hấp thì vẫn còn, gọi mấy con nếm thử chứ?” Dịch Gia Di mời thầy Tony và mấy người Tannen vào trong nhà, chọn một vị trí rộng rãi mời thực khách ngồi vào bàn, sau đó giới thiệu món ăn ngon nhất và đồ uống ngon nhất ở Dịch Ký.

Tannen chọn xong món, Dịch Gia Di ngồi xuống nói chuyện với bọn họ một lúc, lại trao đổi nhiệm vụ nằm vùng phải làm tối nay của bọn họ.

Thẳng đến khi món ăn lên bàn, cô mới đứng dậy giúp anh cả và Tôn Tân làm việc.

Trong bếp, Tôn Tân đang đun nóng dầu làm chín bột đậu, Dịch Gia Di đứng ở phía sau giúp lấy đồ ăn kèm.

Nhìn từ phía sau, Tôn Tân đã không còn cao gầy như thể một cơn gió thổi qua cũng có thể bẻ gãy như lúc mới gặp lần đầu nữa. Hiện giờ bả vai của thiếu niên đã thoải mái hơn, béo hơn một chút, cũng khỏe hơn một chút, loại khí chất nhợt nhạt đến mức có hơi đáng thương vô cùng đó đã rút đi, thay vào đó là chút khí chất sáng sủa khỏe khoắn, đặc biệt là lúc nhanh nhẹn đảo muôi.

Lúc này, Đinh Bảo Thụ đi qua bên cạnh cô, bưng một đĩa hủ tiếu mà Dịch Gia Đống vừa mới xào xong lên bàn cho khách.

Dịch Gia Di phát hiện ra khi mình nhìn thiếu niên nhỏ lại không cần cúi mắt xuống nữa, ngay cả Đinh Bảo Thụ cũng cao lớn hơn rất nhiều rồi.

Cô quay đầu, ánh mắt nhìn theo bóng lưng của thiếu niên nhỏ, quan sát từ trên xuống dưới, quần dài đã biến thành dài tám phần, ngay cả áo cũng ngắn đi.

Đợi khi Đinh Bảo Thụ vòng về, Dịch Gia Di hỏi cậu bé: “Ngón tay em sao thế?”

Đinh Bảo thụ nhìn ngón áp út tay phải bị quấn băng gạc của mình: “Chơi bóng rổ đâm vào, qua vài ngày là khỏi thôi, không sao.”

Dịch Gia Di gật đầu, giơ tay định xoa đầu cậu bé.

Thiếu niên theo bản năng định tránh đi nhưng khi ánh mắt liếc qua cô, lại cứng ngắc người đứng yên, kiên nhẫn để cô xoa một cái rồi mới đi ra sau bếp với vẻ mất tự nhiên, tiếp tục làm việc.

Dịch Gia Di nhếch môi cười, nghĩ khi kết thúc vụ án này, cô sẽ dẫn cả gia đình cộng thêm hai viện trợ đi dạo phố, từ từ mua đồ thu đồ đông, ăn vài món ngon và nghỉ ngơi một hôm.

Duỗi thắt lưng một cái, lại quay đầu giúp Tannen tính tiền, Dịch Gia Di nhoài người lên quầy thu ngân hỏi: “Phải đi nằm vùng chỗ Cốc Hiểu Lam sao?”

“Ừm, nói không chừng sẽ gặp được hung thủ.” Tannen gật đầu.

“Đừng chỉ dựa theo hồ sơ tội phạm của anh để tìm người, cũng nhắm vào hồ sơ tội phạm của tôi để quan sát những người bên cạnh Cốc Hiểu Lam nữa nhé.” Dịch Gia Di vừa cười vừa nhắc nhở.

“OK.”

“Chú ý an toàn, giám sát T.” Dịch Gia Di tìm tiền lẻ đưa cho Tannen.

“Yên tâm.” Tannen nhận tiền xong quay người định đi, nhưng nghĩ ngợi một chút anh ta lại quay đầu bảo: “Cho dù cuối cùng là hồ sơ tội phạm của ai trong chúng ta thắng, đợi khi bắt được hung thủ, tôi đều sẽ mời cô ăn bữa cơm.”

Dịch Gia Di nhìn Tannen dẫn đầu, cùng mấy vị thám tử lục tục bước ra khỏi Dịch Ký mà hít một hơi thật sâu, quay đầu nói chuyện với anh cả: Xin anh ta đúng chín giờ chuẩn bị kết thúc công việc, lại gọi điện tới văn phòng tổ B, nếu mọi người vẫn đang tăng ca thì sẽ đưa ít đồ ăn khuya qua đó.

Dịch Gia Di rời khỏi Dịch Ký và về nhà, ghi lại toàn bộ manh mối và hình thức làm việc từ lúc bắt đầu vụ án Triệu Đông Sinh cho đến tận bây giờ lên giấy và phân tích lại một lần.

Tiếp đó lại lật đọc và học thuộc các điểm kiến thức quan trọng trong [Tâm lý học tội phạm], cũng nghiêm túc làm ghi chép lên quyển sổ nhỏ bên mình.

Đợi đám người anh cả kết thúc công việc trở về nhà thì cô mới ý thức được thời gian đã trôi qua.

Bình Luận (0)
Comment