Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 584 - Chương 584 - Đạo Cao Một Thước, Ma Cao Một Trượng 5

Chương 584 - Đạo cao một thước, ma cao một trượng 5
Chương 584 - Đạo cao một thước, ma cao một trượng 5

Chương 584: Đạo cao một thước, ma cao một trượng 5

“Chẳng qua sau khi Cốc Hiểu Lam chuyển nhà, Lưu Húc Kiệt cũng nhanh chóng chuyển ra khỏi chỗ ở cũ, nhưng không điều tra ra được thông tin chỗ thuê mới của anh ta. Trong hồ sơ của Sở giao thông vận tải có thông tin bằng lái của Lưu Húc Kiệt, nhưng thông tin địa chỉ và thông tin số điện thoại để lại đều đã mất tác dụng.” Khưu Tố san khoanh tay đứng ở cửa, nhìn tên của Lưu Húc Kiệt trên bảng trắng và mở miệng nói.

“Tôi đi điều tra các hãng taxi, tìm xem Lưu Húc Kiệt thuộc công ty nào, địa chỉ chỗ ở hiện tại của anh ta là gì.” Dịch Gia Di đứng dậy, chủ động nhận một nhiệm vụ.

“OK.” Phương Trấn Nhạc gật đầu, sau đó lại nói với chú Cửu.

“Chú Cửu, chú đi điều tra toàn bộ thông tin và lý lịch của Lương Phong Thực, bao gồm ảnh chụp, chiều cao, học lực, dấu vân tay, cỡ giày…”

“Được, sir Phương.” Chú Cửu nghĩ ngợi, đột nhiên ngậm que gỗ nhỏ, quay đầu hỏi Phương Trấn Nhạc: “Lương Phong Thực… anh Nhạc nghi ngờ người này không hề mất tích, cũng không hề chết? Bây giờ đang làm một tài xế taxi sao?”

Phương Trấn Nhạc nghĩ ngợi, cũng không hề đáp lại chú Cửu quá nhiều mà chỉ nói: “Chỉ là muốn khi điều tra phá án có thể điều tra sạch toàn bộ thông tin khả nghi mà thôi.”

Có đôi khi thông tin mấu chốt sẽ ẩn giấu trong các điểm nghi vấn này.

“Hiểu rồi, sir Phương.” Chú Cửu gật đầu, bước ra khỏi văn phòng đi chấp hành nhiệm vụ điều tra.

Dịch Gia Di và chú Cửu lần lượt bước ra khỏi cửa, cũng lần lượt gặp được Tannen ở hành lang.

Tối qua giám sát T dẫn đội nằm vùng đến tờ mờ sáng mới kết thúc công việc và nghỉ ngơi, hôm nay đến mười giờ sáng mới đi làm.

Khưu Tố San đưa văn kiện về chín người phù hợp với hồ sơ tội phạm của Tannen cho đối phương, sau khi nhận lấy, Tannen quay đầu nhìn bóng lưng của Dịch Gia Di: “Cô ấy đi đâu vậy?”

“Đi điều tra nơi ở hiện tại của người phù hợp với hồ sơ tội phạm.” Khưu Tố San đáp.

Tannen im lặng vài giây, vội thu thập manh mối từ Lưu Gia Minh, Gary và Tam Phú, sau đó mang văn kiện của chín người phù hợp với hồ sơ tội phạm của mình trở về văn phòng mình.

Sau một một tiếng rưỡi, Dịch Gia Di tay không trở về.

Trong thông tin về tài xế ở các hãng taxi đều không có người tên Lưu Húc Kiệt này.

Ngay cả trong danh sách những người trước kia từng lái taxi thuê bây giờ đã từ chức không làm nữa cũng không có người này.

Dịch Gia Di ngồi trong văn phòng, nhíu mày ngồi đối diện với các thám tử khác, cô đã khóa chặt được hung thủ nhưng lại mất tung tích của anh ta.

“Lưu Húc Kiệt có khả năng đã sử dụng chứng minh thư của người khác để làm tài xế, mạo nhận thay thế thân phận của người khác, ứng tuyển vào một hãng taxi.” Phương Trấn Nhạc đứng trước bảng trắng, nhíu mày nhìn bảng trắng hòng muốn tìm được manh mối mà bọn họ đã bỏ lỡ.

Dịch Gia Di nhìn chằm chằm vào bảng trắng trước mặt, cô quả thật vẫn nhớ biển số xe taxi của Lưu Húc Kiệt nhưng cô không có cách nào lấy ra thông tin này.

Thậm chí không có khả năng lấy ra thông tin biển số xe này để đi điều tra địa chỉ hiện tại của tài xế lái chiếc xe này, vì cô không có cách nào giải thích được mình đã biết được mấy thông tin này từ đâu.

Các phương diện năng lực đều cần phải lợi hại hơn mới được.

Dịch Gia Di nhíu mày, nhìn chằm chằm vào sổ ghi chép của mình, nhắm mắt lại, vắt hết óc nghĩ ngợi: Nếu mình là hung thủ, mình còn có khả năng để lại manh mối bí ẩn nào nữa?

Một hung thủ lén lút theo dõi, lặng lẽ giết người, không quấy rầy cuộc sống của người bị theo dõi thật sự quá khiến người đau đầu.

“Tội phạm giết người trí tuệ cao, phạm tội hoàn hảo.” Tam Phúc giống như cục thịt nhão dựa lên bàn, không nhịn được mà nghi ngờ: Lẽ nào sau khi đạo cao một thước thì ma lại cao một trượng sao?

Phương Trấn Nhạc lắc đầu, không tán đồng với cách nói của Tam Phúc: “Cái gọi là tội phạm giết người trí tuệ cao hoàn toàn là nghịch lý, ở xã hội văn minh thật sự làm được đến mức giết người này chứng tỏ anh ta cũng không có trí tuệ cao gì.

Giết người không phải thủ đoạn giải quyết vấn đề có vốn và lợi nhuận tương đương, cũng tuyệt đối không phải phương pháp hay nhất.

Nếu là người có trí tuệ cao chân chính đều đi lên con đường giết người phạm tội, vậy xã hội này chắc chắn sẽ là một xã hội vô cùng có vấn đề, ví dụ như xã hội được miêu tả trong [Thủy Hử Truyện] chẳng hạn. Mà xã hội hiện tại của chúng ta tuyệt đối không phải loại xã hội ấy.”

Bình Luận (0)
Comment