Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 593 - Chương 593 - Tiểu Vô Tướng Công Phái Tiêu Dao 1

Chương 593 - Tiểu Vô Tướng Công phái Tiêu Dao 1
Chương 593 - Tiểu Vô Tướng Công phái Tiêu Dao 1

Chương 593: Tiểu Vô Tướng Công phái Tiêu Dao 1

Người đàn ông cúi đầu tập trung nghịch một vật nhỏ trong lòng bàn tay, ngón tay thon dài cẩn thận bóc vỏ nhựa ra, để lộ một viên kẹo hình vuông nhỏ bên trong.

Anh ngẩng đầu thấy cô bước qua, bóc vỏ kẹo đưa cho cô, Dịch Gia Di nhận lấy, ngoan ngoãn ngậm trong miệng.

Vị quýt.

Một thám tử có uy phong cỡ nào ở trong mắt cha cũng chỉ là một đứa trẻ sợ đau sợ khổ mà thôi.

Trong đầu Dịch Gia Di đột nhiên hiện lên câu nói này, chợt cảm thấy viên kẹo trong miệng càng ngọt ngào hơn. Thành phần đường đại khái thật sự sẽ giúp đại não phân bố ra amphetamines, lại còn mang theo vị ngọt của quýt khiến cho tay và chân hình như cũng không còn đau đến vậy nữa.

Xuyên vào trong cơ thể của Dịch Gia Di ở Hương Giang, tuy rằng không có cha mẹ nhưng có Dịch Gia Đống, có Phương Trấn Nhạc, có em trai em gái, có rất nhiều người ở bên cạnh, Dịch Gia Di cảm thấy rất hạnh phúc, cảm giác khẩn trương, sợ hãi, đau đớn vì mạo hiểm bắt hung thủ vừa rồi hình như đều giảm đi hẳn.

Quay về bên trong dây cảnh báo, các đồng nghiệp ở bộ phận quan hệ công chúng đã có mặt ở hiện trường, sir Quách đi qua trao đổi công việc với Phương Trấn Nhạc: “Có thị dân quay được cảnh thám tử Dịch Gia Di chế phục nghi phạm, tôi đã mua lại rồi, tiếp theo đợi sau khi bên cậu xác nhận thân phận của nghi phạm bắt được, tôi sẽ liên lạc với báo chí đưa tin, cũng sẽ thông báo với cậu một tiếng.”

“OK, sir.” Phương Trấn Nhạc gật đầu, mấy chuyện này là việc mà bộ phận công chúng đã làm quen, dưới tình huống bình thường, sir Quách đều là người có chừng mực.

“Được, vậy tôi không quấy rầy các cậu làm việc nữa.” Sir Quách gật đầu với Phương Trấn Nhạc rồi quay đầu đi ra khỏi dây cảnh báo, tiếp tục phối hợp với truyền thông làm công tác quay chụp và phỏng vấn.

Dịch Gia Di đã hỏi thăm qua, sau khi phát hiện không có người nào quay được cảnh Từ Thiếu Uy sau khi bắt được Lưu Húc Kiệt đã xách cổ áo tấn công sườn mặt của anh ta, lúc này mới yên tâm.

Trở về vẫn phải từ từ trao đổi với Từ Thiếu Uy một phen, loại hành vi kích động này cũng không thể tái phạm nữa.

Khi Dịch Gia Di theo Phương Trấn Nhạc đi đến bên cạnh chiếc xe taxi màu đỏ, kỹ thuật viên cao cấp Teresa của bộ phận giám định cục cảnh sát Central đã dẫn đội khảo sát cơ bản tại hiện trường xong.

Dịch Gia Di lại dẫn Teresa đi thuật lại ngọn nguồn: “… Tôi đã đá con dao xuống dưới xe, trên kim loại chắc hẳn có dấu vân tay vô cùng hoàn chỉnh của Lưu Húc Kiệt…”

Đôi bên trao đổi xong, Teresa cũng bổ sung khảo sát thêm một bước rồi mới tổng kết hiện trường đơn giản với Phương Trấn Nhạc và Dịch Gia Di: “Thu thập được thêm dấu vân tay rõ ràng của tài xế.

Sau khi dao gấp mở ra đã làm kiểm tra lưỡi dao, trên cơ bản phù hợp với kích cỡ vết thương chí mạng đã gây ra cho Triệu Đông Sinh.

Thu thập được vết máu đã khô trong kẽ hở chỗ gấp của con dao, sau khi chúng tôi trở về sẽ làm xét nghiệm chi tiết hơn, kiểm tra xem vết máu liệu có thuộc về Triệu Đông Sinh không.

Dấu chân ở trên xe và dưới xe cũng đã được chụp lại để so sánh….”

Teresa thẳng lưng, gỡ găng tay cao su trên tay xuống, nghĩ một chút rồi mới cẩn thận bổ sung: “Đường vân ở đế giày đồng nhất với đường vân dấu chân của nghi phạm mà chúng ta đã thu thập được cho đến nay, cỡ giày cũng đồng nhất.”

Lời nói ám chỉ trên cơ bản đã xác nhận được Lưu Húc Kiệt chính là nghi phạm mà bọn họ vẫn luôn tìm kiếm.

“Chị Teresa vất vả rồi.” Sau khi Dịch Gia Di làm xong ghi chép, lại ngẩng đầu lễ phép nói.

Teresa đã gặp nhiều thám tử như vậy nhưng thám tử Dịch Gia Di của tổ trọng án Tây Cửu Long là người lễ phép nhất, hiền lành nhất.

Thám tử có năng lực lại khiêm tốn ôn hòa không nhiều đâu, Teresa rất trân trọng mà mỉm cười gật đầu với Dịch Gia Di, đồng thời cũng phản hồi bằng tình cảm tốt nhất mà mình có thể cung cấp, từ đó cổ vũ Dịch Gia Di không ngừng cố gắng, tiếp tục duy trì tác phong làm việc tốt đẹp, đừng học theo mấy tên thuộc phái ngoan cố như Phương Trấn Nhạc, luôn nghiêm mặt lạnh lùng.

Bộ phận giám định mang vật chứng rời đi, Phương Trấn Nhạc và Dịch Gia Di cũng chuẩn bị về cục cảnh sát Du Ma Địa.

Khi vòng ra khỏi dây cảnh báo, thấp thoáng nghe thấy đám đông xem náo nhiệt xung quanh thảo luận rất lớn tiếng.

Bình Luận (0)
Comment