Chương 598: Tiểu Vô Tướng Công phái Tiêu Dao 6
Cô ta tới đây chẳng qua chỉ để phối hợp với cảnh sát bắt tên hung thủ này nhốt vào tù nhanh một chút, hoặc là bắn bỏ cũng được, đừng có quấn lấy cô ta nữa là được.
Đừng nói là nói chuyện với anh ta mà ngay cả đứng tại đây, chung một căn phòng với anh ta cũng đã khiến cô ta cảm thấy mình tổn thọ rồi.
Lúc này, đối diện với vẻ lạnh lùng và chán ghét của Cốc Hiểu Lam, Lưu Húc Kiệt trở lại bộ dáng bình tĩnh lặng lẽ trước đó.
Anh hơi híp mắt, ngẩng đầu hít một hơi sâu, thấp thoáng ngửi thấy mùi nước hoa, là mùi mà anh ta đã ngửi được trong nhà cô ta, hai vai anh ta thả lỏng một cách thỏa mãn, sung sướng gõ ngón tay từng cái một khiến cho còng tay vang lên leng keng.
“Giống như gió thu và mặt nước gặp nhau, lần đầu tiên anh gặp em đã bị em thu hút, từ đó về sau, em đã trở thành chấp niệm tình yêu của anh. Viết thư tình cho em đã trở thành một môn bắt buộc trong cuộc đời anh, ngày tiếp nối đêm, không biết ngừng nghỉ.” Anh ta thì thào giống như tự nói với mình.
Đôi mày của Cốc Hiểu Lam nhíu lại càng chặt hơn, cơ thể căng như dây đàn, lộ ra cảm xúc bài xích siêu mãnh liệt.
Các thám tử cũng nhíu mày nhưng Lưu Húc Kiệt giống như vẫn chìm đắm trong thế giới của mình mà nói tiếp: “Những lá thư tình đó, anh sẽ còn viết tiếp, viết mãi, viết đến ngày em chết hoặc là ngày anh chết… hoặc là ngày anh giết chết em đó.”
Tam Phúc nhíu mày, đá một cước vào chân bàn mà Lưu Húc Kiệt ngồi, quát: “Chú ý ngôn từ của anh.”
“Ôi sir, trước mặt bạn gái của tôi xin hãy lễ phép một chút, nể mặt tôi chút đi.” Cuối cùng thì Lưu Húc Kiệt cũng quay đầu về phía Tam Phúc, đây là câu đầu tiên anh đáp lại thám tử bình thường sau khi bị bắt.
“Ai là bạn gái anh? Tôi không quen anh, đồ biến thái chết tiệt!” Rốt cuộc Cốc Hiểu Lam cũng không nhịn được nữa, cô ta quay đầu chửi Lưu Húc Kiệt: “Bây giờ cảnh sát đã bắt được anh rồi, tốt nhất là phán anh tội tử hình, đợi mà ăn đạn đi đồ biến thái!”
Trút giận xong, Cốc Hiểu Lam quay người đi ra khỏi phòng thẩm vấn.
Dịch Gia Di theo ra khỏi phòng thẩm vấn, tổ B – CID chỉ có mình cô là nữ thám tử, an ủi cảm xúc của Cốc Hiểu Lam và xử lý các thủ tục như ghi âm lấy khẩu cung sau đó đều cần cô làm.
Đám người Phương Trấn Nhạc chẳng có ai ngăn cản, đợi sau khi Cốc Hiểu Lam và Dịch Gia Di rời khỏi phòng thẩm vấn, Phương Trấn Nhạc mới hỏi Lưu Húc Kiệt: “Bây giờ anh đã bằng lòng mở miệng chưa? Bằng chứng vững chãi như núi, chống cự đã không còn ý nghĩa gì nữa.”
“Nói gì vậy? Sir, tôi yêu cô Cốc Hiểu Lam sâu sắc, viết rất nhiều thư tình cho cô ấy, tôi còn gửi quà qua bưu điện cho cô ấy nữa. Mấy việc này tôi đều thừa nhận nhưng tôi chưa từng hại cô ấy, yêu người khác cũng là phạm pháp sao?” Đôi mắt của Lưu Húc Kiệt vẫn nhìn chằm chằm vào cửa, bộ dáng không có biểu cảm đó khiến người không khỏi suy đoán có phải anh ta đang lên kế hoạch hại Cố Hiểu Lam hay không.
“Vậy tại sao dấu chân của anh lại xuất hiện ở nhà Triệu Đông Sinh?” Phương Trấn Nhạc lại hỏi.
“Triệu Đông Sinh ngồi taxi, anh ta vừa muốn lấy đồ vừa muốn thay quần áo, kêu tôi ngồi ở phòng khách đợi.” Lưu Húc Kiệt quay đầu qua, nhìn về phía kính một chiều trong phòng thẩm vấn, dường như đang đoán có phải Cốc Hiểu Lam đang ở sau tấm kính không.
“Triệu Đông Sinh không chỉ có một chiếc xe, tài sao phải ngồi taxi?”
“Anh ta muốn đi tới nhà tình nhân, sợ lái xe của mình sẽ gây sự chú ý, bị cánh săn ảnh chụp được? Người có tiền nghĩ thế nào thì một tài xế taxi như tôi làm sao biết được?” Lưu Húc Kiệt nhìn chằm chằm vào kính một chiều, đối diện với Cốc Hiểu Lam đứng ở đó trong tưởng tượng.
“Nếu Triệu Đông Sinh ngồi xe của anh tới nhà nhân tình vậy tại sao lại nhảy xuống xe ở khúc cua đường Severn? Tại sao nơi đó lại để lại cái áo dính máu của Triệu Đông Sinh?” Phương Trấn Nhạc nhìn chằm chằm vào Lưu Húc Kiệt, vừa cười vừa truy hỏi: “Mấy giờ anh tới nhà Triệu Đông Sinh vậy?
Kỹ thuật viên của bộ phận giám định đã phát hiện ra vết máu của Triệu Đông Sinh trong cốp sau xe của anh, anh nói ông ta ngồi xe của anh tới nhà nhân tình, là ngồi ở cốp sau sao?
Khi Triệu Đông Sinh lên xe của anh, có phải ngực đã bị đâm bị thương rồi không? Không phải anh giết ông ta thì là ai? Ngoại trừ dấu chân của anh với Triệu Đông sinh ra, cũng không phát hiện ra dấu chân của người khác tại hiện trường gây án.