Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 626 - Chương 626 - Đầu Bếp Không Muốn Làm Minh Tinh 1

Chương 626 - Đầu bếp không muốn làm minh tinh 1
Chương 626 - Đầu bếp không muốn làm minh tinh 1

Chương 626: Đầu bếp không muốn làm minh tinh 1

Hai bên ngón tay thon nhỏ như nhau đó giống như có thêm con dao, cậu bé trông giống một món đồ chơi lên dây cót hết mức, vô cùng có động lực.

“Trông như có chuyện tốt gì đó vậy, em trai?” Chị gái sảng khoái nhiệt tình luôn thích nói chuyện thêm vài câu với Đinh Bảo Thụ, hôm nay cũng phát hiện ra vẻ sáng láng tươi tỉnh của cậu bé, không nhịn được mà hỏi thăm.

Đinh Bảo Thụ nâng mắt liếc nhìn chị gái xinh đẹp kia rồi lại cúi mắt tập trung vào công việc trong tay, đôi mày kiếm vẫn còn non trẻ hơi nhíu lại, giống như Pháp Hải không gần nữ sắc đối kháng với Thanh Xà diêm dúa lẳng lơ, cậu bé chỉ đáp một câu với vẻ cứng ngắc: “Không có gì, Frappuccino thêm kem của chị.”

Chị gái không chỉ không cảm thấy cậu bé lạnh lùng mà ngược lại còn cảm thấy cậu bé rõ ràng đang vui vẻ muốn xỉu, nhưng vẫn trúc trắc cố gắng giả bộ nghiêm túc thật sự rất đáng yêu, không nhịn được mà kiễng chân, thò tay băng qua quầy pha chế trà sữa, vỗ một cái lên đỉnh đầu cậu trai trẻ vào lúc cậu bé không kịp đề phòng, sau đó mới quay người đi trong cái nhìn chằm chằm khó tin của cậu bé, tiêu sái để lại một câu: “Không cần vất vả như vậy, vui thì nên cười ra đi.”

Sau đó nghênh ngang rời đi.

Đinh Bảo Thụ vuốt mái tóc ngắn của mình, quay đầu soi mình trong vỏ tôn bóng loáng trên tường bên cạnh quầy thu ngân, vuốt gọn lại mái tóc ngắn rồi chỉnh lại áo sơ mi mới, cẩn thận chau chuốt lại chỉ để đảm bảo không dính phải trà sữa hay nguyên liệu gì khác, lúc này mới yên tâm, quay đầu lại tiếp tục nghiêm túc pha trà sữa.

Bộ dáng linh hoạt, chuyên chú, tuyệt đối chuyên nghiệp, chỉ là thi thoảng, vô cùng thi thoảng thôi mới phân tâm soi gương, thưởng thức bộ đồ mới này của mình.

Người nhà họ Dịch và Tôn Tân, Đinh Bảo Thụ nhờ hàng xóm giúp trông tiệm, trước chuyển toàn bộ đồ của người nhà họ Dịch về nhà, sắp xếp đơn giản qua rồi mới vòng về Dịch Ký tiếp tục bận chuyện cơm tối.

Một tối hôm ấy, mỗi một người trong Dịch Ký đều vô cùng tràn đầy nhiệt huyết, khách khứa cứ cách trăm mét lại có thể ngửi thấy không khí vui mừng tản ra từ trong quán cơm này.

Vừa bận đã mấy tiếng liền không ngóc đầu lên được, Dịch Gia Di được nghỉ làm giúp chạy bàn dọn dẹp mới biết bây giờ chuyện làm ăn ở Dịch Ký tốt bao nhiêu, các chàng trai đã mệt đến thế nào.

Chín giờ tối lưu lượng khách nhiều bao nhiêu cuối cùng cũng giảm bớt, cô ngồi thở hổn hển bên cạnh quầy thu ngân giống như cô chó nhỏ mệt muốn chết, quay đầu nhìn thấy Dịch Gia Đống đang bưng thức ăn lên bàn, thu xếp cho mấy nhân viên như bọn họ ăn một bữa cơm, cuối cùng mới mở miệng bảo: “Anh cả, tuyển thêm hai người nữa đi, thế này làm sao làm xuể được.”

Hôm nay đã bận thành ra như thế, vậy ngày trước còn thiếu một tạp vụ như cô nữa thì sao.

Buổi tối Clara mới qua đây bán vịt quay, giúp chạy bàn cười bảo: “Chỉ sợ anh cả cô không nỡ tuyển thêm người đâu, đều là tiền cả.”

“Tiền chẳng bao giờ kiếm đủ, cơ thể mới quan trọng hơn, hơn nữa nhân thủ ít, phục vụ khách hàng cũng không chu đáo được, thời gian lâu rồi suy cho cùng cũng không phải là chuyện tốt.” Dịch Gia Di rất nghiêm túc bàn bạc với anh cả.

“Được rồi, ngày mai anh sẽ dán biển tuyển nhân viên ra ngoài. Thật ra chỉ có buổi tối bận làm không xuể thôi. Chỉ cần thuê người tới giúp dọn dẹp vào giờ cơm tối là đủ.” Dịch Gia Đống bày xong mấy đôi đũa cuối cùng, sau khi ngồi xuống mở miệng bảo.

Hôm nay Clara làm thêm hai con vịt quay, cho nên buổi tối mọi người ăn vịt quay.

Ngoài ra thức ăn không thể để qua đêm cũng cố hết sức được nấu mang lên bàn, nóng hôi hổi cũng coi như phong phú.

Clara gắp một cái đùi vịt cho Dịch Gia Di rồi mình mới bắt đầu ăn.

Đột nhiên Dịch Gia Đống nghĩ đến gì đó, anh ta đứng dậy kiễng chân rút một tờ tạp chí và hai tờ báo ở sau quầy thu ngân ra, đưa tới trước mặt Dịch Gia Di, sau đó liếc mắt nhìn Tôn Tân rồi mở miệng nói: “Khách tối nay tới thật sự nhiều hơn ngày trước, anh đoán là cuối tuần người sẽ đông hơn.

Em xem, Thái Lam tiên sinh viết một bài văn liên quan đến Dịch Ký đăng trên tờ tạp chí bán chạy. Sẽ có càng ngày càng nhiều người đọc được tờ báo này hơn, có thời gian đều sẽ tới ăn. Ăn một bữa ngon rồi sẽ trở thành khách quen, chúng ta quả thật sắp cần thêm người.

Hôm nay trong cột chuyên mục của Thái tiên sinh trên [Nhật Nguyệt báo] cũng có bài văn về Dịch Ký của chúng ta, tuy ngôn từ đã tinh giảm rất nhiều nhưng khen cũng rất lợi hại, còn đặc biệt kèm thêm địa chỉ nữa, em xem.”

Bình Luận (0)
Comment