Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 627 - Chương 627 - Đầu Bếp Không Muốn Làm Minh Tinh 2

Chương 627 - Đầu bếp không muốn làm minh tinh 2
Chương 627 - Đầu bếp không muốn làm minh tinh 2

Chương 627: Đầu bếp không muốn làm minh tinh 2

Dịch Gia Di một tay gặm đùi vịt, một tay cầm tờ báo và tạp chí, cúi đầu nghiêm túc đọc.

[Cửa hiệu lâu đời chung quy vẫn tốt hơn quán ăn mới, mục tiêu ghé thăm lần này là một tiệm cơm đã mở được một khoảng thời gian ở Thâm Thủy Phụ. Cửa hàng tuy nhỏ, nhưng bảng hiệu chữ lại mới nhất và sáng nhất, tất cả người đi qua đường đều có thể nhìn rõ ràng.

Trong ngoài cửa tiệm đều có thực khách ngồi kín, trên mặt người nào cũng mang theo nụ cười, ăn đến vui sướng thoải mái. Không cần thức ăn ngon vào miệng, chỉ riêng nhìn cũng có thể nhận thấy tiệm ăn này có ngon hay không.

Tôi tạm thời quyết định đi ăn món “cua say rượu” và “mì gạch cua” được gọi là độc nhất vô nhị ở Dịch Ký, nào biết vừa ngồi vào bàn ăn đã gặp bạn cũ và người quen ngồi đầy trong quán, người nào cũng là tay sành ăn, người nào cũng ăn đến hài lòng thỏa mãn. Cửa tiệm truyền miệng quả nhiên không tồi, vì thế tôi ngồi chung bàn với nhóm bạn cũ dùng cơm, lại càng thêm thú vị.

Một bàn toàn cua thật khiến người mở rộng tầm mắt, liếc mắt nhìn qua chỉ thấy có đủ loại cách chế biến khác nhau, chỉ một vật mà lại có rất nhiều hương vị, ăn cơm không chỉ vì lấp đầy bụng mà còn giống như đánh giá tác phẩm nghệ thuật, lại ứng với một chữ “chơi” mà tôi yêu nhất, chỉ là cách đánh giá tác phẩm nghệ thuật này cũng không phải dùng mắt, mà là dùng miệng dùng lưỡi.

Cua nhỏ được hấp đến đỏ rực, mỗi đĩa một con cua, nhỏ thêm hai giọt rượu vàng lên đĩa giống như giọt nước, lại bày một bông hoa quế trên đĩa, toàn bộ ý thu đều ở hết nơi này chứ đâu.

Cua hấp tươi ngọt, gạch cua luôn chảy ra đầy ngón tay, phải nhấm nháp ăn từ từ mới tận hứng được. Cua sau rượu là món mà tôi thích nhất lần này, mùi vị đó là thứ mà tôi chưa từng được trải nghiệm từ khi ăn cua cho đến nay, rất đặc biệt, giữa các sợi thịt trắng mềm thấm đẫm nước gạch màu vàng, màu sắc hương vị đều đủ cả, nói ra chính là như vậy. Chỉ làm thưởng thức cũng đủ hài lòng, chỉ nhìn không cũng đã cảm thấy là đồ ăn ngon…

Thường nói người Nhật Bản làm việc chú trọng vào sáng tạo, mấy năm nay Hương Giang cũng không hề mơ hồ, học sự khéo léo của người Nhật Bản, cách bày đĩa của người Pháp và sự đa dạng hóa món ăn Trung Hoa, quán ăn biết theo đuổi cái mới như vậy giống như măng mọc sau mưa, tôi sẽ đi nếm nhiều hơn, không bỏ sót một quán nào hết, nhưng luôn phải tức giận trở về. Vài ngày trước đó không nhịn được mà nói trong cột chuyên mục rằng mỹ thực cốt lõi nhất vẫn ở chữ “thực”, theo đuổi quá nhiều, chú trọng vào quá nhiều thứ ngược lại sẽ làm mất đi vị nguyên bản của nó, là làm lẫn lộn.

Nhưng ở Dịch Ký tôi lại cảm nhận được cái thú vị của sự hỗn tạp, càng thêm miệng lưỡi hài lòng, dạ dày hài lòng. Vừa hỏi ra mới biết được đây cũng không phải sức của một người. Đại gia đình Dịch Ký người nào cũng đều hết lòng vì cửa hàng này, người nghiên cứu món ăn mới hàng tháng, nghiêm túc sắp xếp món ăn tươi theo mùa, người đảm bảo mức độ tươi ngon của nguyên liệu nấu ăn, người bố trí bàn ghế cho khách… Tập hợp sức mạnh của cả gia đình, rót tình yêu đối với cuộc sống vào mỗi một món ăn, thế này làm sao thực khách có thể không hài lòng cho được.

Điều làm tôi ngạc nhiên hơn là thức ăn đã bày lên bàn mà vẫn còn nhiều câu chuyện hơn để đọc. Tôi thích nhất là đọc truyện, thích xem tất cả những chuyện mới mẻ trên thế giới này, bạn bè bên cạnh đều biết tôi như thế mới kể cho tôi nghe những câu chuyện về Dịch Ký.

Thì ra đầu bếp Dịch ở trong bếp Dịch Ký một mình nuôi lớn các em trai em gái, thì ra đầu bếp số hai họ Tôn làm món đậu hũ Tứ Xuyên rất ngon là được chị cả nhà họ Dịch vớt về từ bên đường, mấy tháng trước tôi cũng đọc được tin tức về đầu bếp số hai họ Tôn trên báo, khi ấy cậu ta cũng không phải đầu bếp của Dịch Ký mà là chàng trai đại lục – nghi phạm trong lời cánh báo chí, là thanh niên bánh bao nhìn kiểu gì cũng thấy khả nghi…

Thiếu niên có vóc dáng nhỏ bé bán trà sữa ban ngày có tiết học nên chỉ tới hỗ trợ sau khi tan học, hóa ra cũng do thám tử Dịch vớt về. Anh trai cậu bé chết trong vụ thảm sát ở King’s Park, trải nghiệm thảm khốc không để lại vết thương quá mức trên gương mặt của cậu bé. Thiếu niên nhỏ pha trà sữa thơm ngon, nghiêm túc điều phối tỷ lệ của mỗi một hương vị giấu đi câu chuyện của mình, đứng phía sau quầy pha chế nhỏ bán ra những trải nghiệm ngọt ngào nhất…]

Bình Luận (0)
Comment