Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 636 - Chương 636 - Chăm Chỉ Học Hành Nhé

Chương 636 - Chăm chỉ học hành nhé
Chương 636 - Chăm chỉ học hành nhé

Chương 636: Chăm chỉ học hành nhé

“Ừm, vậy thì tốt, chăm chỉ học hành nhé. Cố gắng một phen, tương lai sẽ có thành tựu tốt.” Tam Phúc đá hòn đá bên chân, sóng vai đưa Tôn Tân đến bên dưới tòa nhà ký túc xá, gật đầu nhìn cậu ta đi vào cửa rồi mới về xe cảnh sát “rừm rừm” rời đi.

Cảnh sát Đàm xưa nay cao ngạo tới thăm chàng trai đậu hũ cũng không quên mở đèn cảnh sát và còi cảnh sát, nghiễm nhiên là cho bạn cùng phòng của Tôn Tân một lời nhắc nhở, đứa trẻ này được tổ trọng án che chở, không thể bắt nạt được.

Tôn Tân dường như không phải một đứa trẻ mồ côi qua đường trong thành phố náo nhiệt này, mà là bảo bối vô cùng được chiều chuộng.

Trong mấy ngày, Dịch Gia Di phát động toàn bộ đồng nghiệp có xe tới chống lưng cho cậu ta, cứ như vậy, cho dù Tôn Tân nói tiếng Quảng Đông không tốt, cho dù Tôn Tân từ đại lục tới và cho dù Tôn Tân không giỏi nói chuyện, nhưng ai còn dám bắt nạt chàng trai đậu hũ của Dịch Ký nữa?

Rõ ràng đứa trẻ có người yêu thương sau khi tiến vào xã hội chung quy sẽ càng dễ chịu hơn một chút, người ngửi thấy hơi thở hạnh phúc trên người cậu ta đại khái cũng sẽ thích lại gần cậu ta, tiếp nhận cậu ta đi.

Tôn Tân cầm mấy thứ này về ký túc xá, mở bánh tart ra phát ra những người khác.

Sau một phút, tám chàng trai trẻ có giá trị nhan sắc cao hoặc nằm hoặc ngồi dựa lên giường của mình, đồng loạt gặm bánh tart.

“Rốp!”

“Rốp…”

“Thật sự rất giòn, Tân Tử, đây cũng là sản phẩm của Dịch Ký sao?”

“Cảm ơn nha, nhờ phúc của cậu hết đó, Tân Tử!”

“Còn nóng nguyên này, người nhà cậu thật sự rất thương cậu.”

“Rộp…” Nhai nhai nhai.

Trong ký túc xá số hai lớp đào tạo nghệ sĩ, không chỉ bầu không khí hòa hợp mà còn tràn ngập mùi trứng thơm và mùi sữa thơm nồng nàn.

Ngửi mùi hương này đi vào giấc ngủ, trong mơ cũng phải chảy nước miếng mất.

Trong mấy ngày sau đó, tuy các thám tử tổ B không nhận được án lớn nhưng vẫn bận đến mức không ngóc đầu lên nổi như cũ.

Dịch Gia Di tham gia phỏng vấn tổ trưởng thuận lợi qua cửa, khi nhận được thông báo còn nhìn thấy một vài lời đánh giá mà các tiền bối viết cho cô.

Chị Nhân, madam Khưu Tố San, anh Đại Quang Minh, pháp y sir Hứa, anh Rick của cục cảnh sát Central, chuyên gia Tannen, đương nhiên còn có giám sát Phương Trấn Nhạc viết dài nhất, khen khiến cho Dịch Gia Di đỏ mặt tía tai nhất, xấu hổ không dám nhận.

Khi cầm điều lệnh thăng chức không khóc, nhưng khi đọc được mấy lời đánh giá này lại không thể nhịn được nước mắt.

Một đời này của con người theo đuổi rất nhiều thứ như tiền tài, ái tình, tự do, từ xưa đến nay thơ ca liên quan đến mấy nội dung này đều nhiều không đếm xuể, nhưng trên thực tế mục tiêu theo đuổi càng khó biểu đạt và càng khó dứt bỏ hơn lại chính là cảm giác được tán đồng.

Trong hôn nhân, có đôi khi dùng hết toàn bộ sức lực tranh giành chỉ là một câu “vất vả rồi, cảm ơn những gì mà em đã đánh đổi cho gia đình này” của đối phương. Trong công việc, sau khi thức liền mấy đêm, thứ khiến bạn vui vẻ nhất không phải là tiền lương mà là lãnh đạo và đồng nghiệp nói “bạn thật lợi hại, thật có năng lực, thật xuất sắc.” Trong quá trình từ nhỏ đến khi trưởng thành, thứ mà bạn vẫn luôn theo đuổi và chờ đợi có khả năng chỉ là một câu “con thật là một đứa trẻ ngoan” “con rất thông minh” của cha mẹ…

Cộng đồng nơi bạn ở chấp nhận bạn, những thời khắc cố gắng, những vất vả và kỷ niệm… đều thăng hoa vào giờ khắc này, hóa thành động lực khiến trái tim đập vang như trống, thình thịch thình thịch kêu gào không ngừng.

Khi về đến văn phòng tổ B, anh Nhạc đang dẫn mọi người xem lại các công việc trước kia, Dịch Gia Di cúi người với anh Nhạc và các thám tử viên tiền bối khác, sau đó lại quay người gõ cửa phòng làm việc của Khưu Tố San, cúi người trước chị ta…

Trong nháy mắt, nhân viên văn chức nhỏ trong văn phòng hành chính đã trở thành tổ trưởng mới của tổ trọng án B.

Thời gian trôi qua nhanh biết bao, thật sự khiến người giật nảy mình.

Khưu Tố San chống nạnh đứng trong văn phòng tổ B tổ chức liên hoan, một lần này là chúc mừng Thập Nhất lên làm tổ trưởng.

“Sau này mọi người không thể gọi là “Tiểu Thập Nhất nữa” mà đều phải gọi là chị Thập Nhất.” Khưu Tố San nhướn mày với đám người chú Cửu.

“Người ta đã gọi là chị Thập Nhất từ lâu rồi, madam, chị out rồi.” Lưu Gia Mình dựa người lên bàn làm việc của mình, dẫn đầu ồn ào.

Bình Luận (0)
Comment