Chương 693: Ngủ ngon một giấc 3
Hàng xóm nói đã hai ngày rồi không thấy hai mẹ con bọn họ ra khỏi cửa, đứa con trai sáu tuổi đang ở độ tuổi hoạt bát, tối nào cũng sẽ chạy quanh ngõ nhỏ chơi, nhưng hai ngày này lại không thấy đâu.
Sau vài phút, thám tử trưởng mở được cửa, nhìn thấy hai mẹ con đã chết được nhiều giờ trên giường phòng ngủ.
Bọn họ bị drap giường, mảnh vải và quần áo trói chặt, bày ra tư thế quỳ mọp bên chân giường.
Đầu quay về hướng đông, đối diện với cửa sổ, giống như đang sám hối.”
“Ui…” Dịch Gia Di vô thức hít một ngụm khí lạnh.
“Mọi người cũng chưa từng thật sự quen biết hai mẹ con bọn họ.
Mỗi ngày đều quét sạch lá rơi khắp cả ngõ, đối diện với người cũng sẽ ngại ngùng tránh ánh mắt đi, nhưng sẽ mỉm cười bày tỏ mình là một người mẹ trẻ thiện ý, và đứa con trai nhỏ đáng yêu của cô ta.
Yếu đuối, không có chỗ dựa.
Sau sáu năm vào ở trong thị trấn vốn tưởng rằng yên bình và ấm áp này đột nhiên chết trong căn nhà mà bọn họ đang thuê.”
“…” Dịch Gia Di thở ra một hơi thật dài, sau đó một mặt là thám tử đó thức tỉnh, theo bản năng hỏi: “Hiện trường còn có dấu vết gì khác không? Có phải nữ giới đã bị xâm hại khi còn sống không? Của cải trong nhà có phải đã bị vơ vét? Dấu chân, dấu vân tay và những manh mối khác…”
Phương Trấn Nhạc im lặng vài giây, thấp thoáng là thời gian vẽ lên một nụ cười.
“Nữ giới chết vì tắc thở, hung khí là gối đầu.
Trước khi nữ giới chết đã bị xâm phạm, hơn nữa bộ phận riêng tư bị thương nghiêm trọng, công cụ được sử dụng lần lượt là dao cắt bánh mì, giá cắm nến, bình cắm hoa ở đầu giường, một quyển Kinh Thánh, một cái thìa chuyên dụng để lấy phomai.
Trên người có rất nhiều dấu vết trói buộc khi còn sống, rõ ràng nhất là trên cổ chân, cổ tay và cổ.
Đứa trẻ sáu tuổi chết do bị thương bởi vũ khí cùn đập vào, hung khí là một cái chày cán bột được bọc chăn nhỏ để giảm âm.
Rõ ràng khi còn sống đứa trẻ vẫn luôn bị trói trên ghế chỗ chân giường, cằm bị đẩy xuống, trong miệng nhét quần lót của mẹ, hậu môn bị rách, nhưng vẫn chưa bị xâm hại.
Tiền của trong nhà cũng không bị trộm, rõ ràng hung thủ không phải vì tiền.
Chỉ có nửa dấu mũi giày, còn những nơi khác đều được dọn dẹp sạch sẽ, không để lại dấu vân tay, trên cột sắt ở đầu giường có dấu vết trói và vết tích bôi loạn sau khi máu dính lên cao su, sau khi khảo sát hiện trường phán đoán hung thủ đã đeo găng tay cao su, có đeo bao cao su, trước khi rời đi đã dọn dẹp qua sàn nhà.
Ngoại trừ mấy hành động dọn dẹp để che giấu manh mối này ra… hiện trường là một đống hỗn loạn.”
“Hung thủ đã có sự chuẩn bị từ sớm, hơn nữa còn có năng lực phản trinh sát vô cùng không tồi.” Dịch Gia Di nói xong, nghĩ ngợi rồi lại bảo: “Quỳ về phía đông, liệu có ý nghĩa tôn giáo nào đó ở đây không?”
“Lúc đầu thám tử trưởng cũng nghĩ như vậy, nhưng thị trấn nhỏ xưa nay yên bình chưa từng xảy ra chuyện rùng rợn to lớn gì đó, thám tử trưởng cũng không có kinh nghiệm phong phú ở phương diện này, cục cảnh sát duy nhất trong thị trấn nhỏ đã dốc toàn lực để phá vụ án này, nhưng vẫn không có đầu mối.
Mọi người nhất trí cho rằng không có khả năng là người trong thị trấn nhỏ làm ra chuyện ghê rợn nhường này, nên bắt đầu điều tra người từ bên ngoài tới nhưng vẫn không có hiệu quả.
Sau đó chuyên gia nghiên cứu tâm lý học tội phạm ở thành phố London biết được sự tồn tại của vụ án này, đã dẫn một đội ngũ lái xe chạy tới thị trấn nhỏ…
Căn cứ theo ảnh chụp và miêu tả của thám tử trưởng trong thị trấn nhỏ, chuyên gia đã đưa ra hồ sơ tội phạm:
Dáng người cao lớn, có tuổi, từng có quyền lực, hưởng thụ quyền lực nhưng quyền lực đang dần biến mất, hoặc là đã mất.
Từng bị nạn nhân từ chối ở phương diện ‘quan hệ’ sau đó đã tiến hành vạch kế hoạch một khoảng thời gian, thực hiện một lần ‘hành quyết’ ‘xinh đẹp’ này, đây không phải một hành vi giết hại có tính chất tà giáo mà là một lần báo thù đối với người đã phản kháng mình.
Đứa con trai sáu tuổi của nạn nhân nữ là khán giả của lần ‘hành quyết’ này, giống như quần chúng vây xem chém đầu trước cổng thành trước kia. Ông ta muốn thể hiện sức mạnh của mình trước người khác, phản ứng không có lực phản kháng và sợ hãi của người khác cũng khiến ông ta cảm giác được quyền lực.”
“Quyền lực.” Dịch Gia Di lặp lại hai chữ này.
Phương Trấn Nhạc đáp: “Đúng vậy, quyền lực.
Xếp thi thể thành tư thế quỳ là để khoe khoang quyền lực của mình.