Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 694 - Chương 694 - Ngủ Ngon Một Giấc 4

Chương 694 - Ngủ ngon một giấc 4
Chương 694 - Ngủ ngon một giấc 4

Chương 694: Ngủ ngon một giấc 4

Ông ta cảm thấy vô cùng hài lòng về thứ quyền lực mà mình đang sở hữu này.

Hưởng thụ và cũng thể hiện ra rằng bây giờ ông ta đang sở hữu quyền lực mạnh nhất.”

Dịch Gia Di bổ sung: “Quyền lực quyết định sinh tử của người khác.”

Phương Trấn Nhạc thấp giọng: “Đúng vậy.”

“Hung thủ là lính già xuất ngũ sao? Thám tử nghỉ hưu? Hay là thần quyền…” Dịch Gia Di nhíu mày bắt đầu suy đoán, thị trấn nhỏ chỉ có một cục cảnh sát, một thị trấn nhỏ ít có người từ bên ngoài tới sẽ có bao nhiêu nghề nghiệp, hơn nữa còn có năng lực phản trinh sát, có sự quyết đoán giết người, có thực lực khống chế hai mẹ con, lại phù hợp với hồ sơ tội phạm của chuyên gia?

“Cô đoán đúng hướng rồi đấy.” Phương Trấn Nhạc nhẹ nhàng thở ra một hơi: “Là một cảnh sát già đã rời khỏi cục cảnh sát mười lăm năm vì tật nát rượu quá nặng.”

Dịch Gia Di chìm vào im lặng, bắt đầu suy nghĩ cẩn thận về vụ án này.

Phương Trấn Nhạc cũng không ngắt ngang cô, thẳng đến khi cô nhẹ nhàng thở ra, anh mới lại mở miệng: “Không còn sớm nữa, cô nên ngủ đi.”

“A, anh Nhạc vẫn chưa ăn cơm tối nữa.” Lúc này Dịch Gia Di mới nhớ ra, rõ ràng cảm giác như chỉ vừa mới bắt đầu nối máy, đến lúc nhìn giờ lại đã qua bốn mươi sáu phút rồi.

“Ngày mai tôi sẽ gửi fax toàn bộ hồ sơ vụ án về cái chết bất thường đã xảy ra trong mười lăm năm ở thị trấn nhỏ này cho cô. Cô đọc tham khảo một chút, sau đó giải câu đố mà tôi để lại.” Phương Trấn Nhạc không đáp lời mà lại quay về câu chuyện.

“A, anh Nhạc muốn để lại câu đố cho tôi sao?” Dịch Gia Di nhướng mày, vội vàng cầm bút chuẩn bị ghi.

“Câu hỏi là đôi mẹ con này có phải nạn nhân đầu tiên của hung thủ hay không?” Phương Trấn Nhạc nhấn mạnh từng chữ một.

“Tôi nhớ kỹ rồi.” Dịch Gia Di dừng bút, ngẩng đầu, bộ dáng học sinh ngoan.

“Ừm, đi ngủ đi.”

“Good night.” Giọng của cô trong trẻo dịu dàng, trong mỗi một âm tiết đều không giấu được vẻ luyến tiếc.

Âm thanh này thuận theo cáp mạng chạy đi, nhẹ nhàng rơi vào trong tai Phương Trấn Nhạc.

Đại khái là vì vừa rồi Tần Tiểu Lỗi cũng nói lời như thế, lúc này nghe được Dịch Gia Di dùng giọng điệu dịu dàng nói tạm biệt lại cảm thấy có chút chất phác.

Anh nhếch môi, thấp giọng đáp một tiếng “ừm”, đợi quà đáp lễ chạm vào màng tai của Dịch Gia Di mới lại nói: “Bye bye.”

Sau vài phút, Dịch Gia Di nằm về giường, trong đầu chỉ toàn là cuộc gọi vượt đại dương của anh Nhạc và câu hỏi mà anh để lại cho cô.

Hoàn toàn quên mất những hình ảnh đã nhìn thấy trong dòng chảy hình ảnh và trong hầm ngầm trong vụ án bánh bao xá xíu kia.

Bất tri bất giác đã bị kéo vào mộng đẹp.

Không nằm mơ thấy ác mộng, một đêm ngủ rất ngon.

Dịch Gia Di không ngờ tập lái xe ở Hương Giang lại là trên con đường có dòng xe cộ đông đúng như Vượng Giác, cố gắng thích ứng với môi trường tập lái đáng sợ này, thích ứng với điểm khác biệt thông hành bên trái, học toàn bộ quy tắc giao thông ở Hương Giang.

Lùi lại, tiến lên, quành trái, quành phải, đỗ xe vào bãi, đỗ xe ven đường…

Học từng cái một cũng làm quen từng cái một, rèn luyện kỹ thuật lái trong thành phố phồn hoa muốn tìm một chỗ đỗ xe còn khó hơn này.

Khi kỹ thuật lái của cô càng ngày càng thành thạo, động tác đảo hướng vô lăng, nhấn chân ga càng ngày càng tiêu sái thì vụ án cũ trong tay tổ B cũng đã phá được hai vụ.

Thi thể nữ vô danh nhiều năm trước cuối cùng cũng thông qua hình thức đăng báo, xác nhận được thân phận.

Cô gái đại lục này tới Hồng Kông kiếm tiền lại chết dưới chai rượu của người chồng thối nát mê cờ bạc. Mẹ ruột cô ta ở cửa khẩu Hồ Nam, đại lục xa xôi nhận lấy thi cốt của cô ta từ cục cảnh sát, cuối cùng cũng lá rụng về cội.

Một vụ khác nhận tạm thời là vụ án ẩu đả dẫn đến chết, thông qua khám nghiệm tử thi xác định hung khí và vết thương chí mạng, cuối cùng xác nhận người đả thương anh ta là ai, người dẫn đến cái chết cho anh ta là ai, sau khi làm rõ trách nhiệm, vụ án nhanh chóng được thúc đẩy đến khâu tạm giam và đợi lên tòa thẩm vấn.

Bình Luận (0)
Comment