Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 696 - Chương 696 - Hôm Đó Mưa Rất To 2

Chương 696 - Hôm đó mưa rất to 2
Chương 696 - Hôm đó mưa rất to 2

Chương 696: Hôm đó mưa rất to 2

“Cậu muốn tôi không nuốt trôi cơm có phải không?” Bạn đồng môn phì cười, lỗ mũi giãn ra, mì ăn liền suýt thì chui ra ngoài.

“Ôi, cậu đã đọc báo hôm nay chưa? Trên đầu đề có tin mới về nữ thần trong mộng của tôi đấy, này, đọc cho các cậu nghe nhé.” Thanh niên để đầu đinh ngồi khoanh chân trên giường mình gặm bánh bao đột nhiên cao giọng thu hút sự chú ý của tất cả mọi người: “Nữ minh tinh ly hôn! Bạn đời tốt biến thành vợ chồng bất hòa, cặp vợ chồng mỹ mãn khiến người ngưỡng mộ lại phản bội, vậy mà nguyên nhân lại vì nữ minh tính quá thích ngủ nướng, khiến mẹ chồng bất mãn?”

“Oa, sao lại là tin ly hôn thế này?”

“Nếu tôi lấy được nữ thần, tôi nhất định sẽ để cô ấy ngủ nướng đến sướng thì thôi, thế này có tính là chuyện lớn gì đâu? Chỉ muốn ngủ thôi mà.”

“Ha ha, nếu tôi lấy được cô Viên Vịnh Nghi, đừng nói là cô ấy ngủ nướng mà cho dù không ngủ thì tôi cũng sẽ hầu cô ấy.”

“Nghe nói hoa hậu Hồng Kông đều rất thích Hermes, cậu có mua nổi không? Đừng nằm mơ nữa!”

“Này này, tin ở trang thứ hai là: Phú bà hào môn ngày trước vung tiền quá trán mua trang sức, sau này ngày nào cũng trời còn chưa sáng đã phải rời giường hầu hạ cha mẹ chồng, lẽ nào đây mới là bí quyết để phụ nữ duy trì dáng người quyến rũ sao?” Đọc xong với vẻ khó hiểu, chàng trai hậu sinh quỳ trên giường bày ra tư thế xinh đẹp và kiêu ngạo, sau đó mới cười ngồi về giường, bình phẩm: “Nếu tôi có tiền sẽ mời bảy, tám người giúp việc tới, nào cần đến phu nhân làm việc nữa? Ôi, nếu cậu có tiền thì cậu sẽ tiêu thế nào?”

“Mua xe sang, chở em gái xinh đẹp đi hóng gió.”

“Nuôi gái à, không có mục tiêu theo đuổi, ôi, giường trên, Tân Tử, nếu cậu có tiền, cậu sẽ làm gì?”

“Mua cửa hàng đẹp.” Tôn Tân ngồi ở giường trên vừa ăn bánh bao vừa đọc sách, đáp xong lại không nói gì nữa, giống như kiến thức trong sách còn thú vị hơn tin đồn đãi nhiều.

“Oa, vẫn là Tân Tử có mục tiêu, đúng vậy, nếu có tiền thì mua cửa hàng đẹp, mua nhà to, để tiền sinh tiền.” Chàng trai hậu sinh tóc ngắn xõa tung nói xong lại thở dài một tiếng: “Lần này chúng ta có thể kiếm được tiền hay không cũng không nói trước được, có lẽ phải làm đào kép áo vằn cả đời ấy chứ, cho dù có nổi nhưng chớp mắt cái không nổi nữa cũng là chuyện bình thường, phải tính toán nhiều hơn cho mình mới được.”

“Còn tin tức thú vị gì khác nữa không?” Bạn đồng môn đang ăn mì giục hỏi.

“Ế?” Đột nhiên tóc ngắn xõa tung phát ra tiếng kinh ngạc: “Cô gái trên cột chuyên mục hôm nay không phải minh tinh, không phải diễn viên, không phải ca sĩ, cũng không phải người dẫn chương trình.”

“Sao thế? Xảy ra chuyện gì à?”

“Ai vậy? Có tin thời sự lớn sao?”

Ngay cả chàng trai hậu sinh ở giường trên bên cạnh đang tự cắt mái cho mình cũng đặt cái kéo xuống, quay đầu nhìn qua: “Có phải lại có ai cắm sừng không? Hay là ngọc nữ minh tinh chưa kết hôn đã sinh con?”

“Không phải.” Tóc ngắn xõa tung vuốt ngược mái tóc mình một cái, giơ cao tờ báo lên đọc.

“Nữ cảnh sát tài giỏi phá giải bí ẩn trong bánh bao xá xíu, nữ tổ trưởng trẻ tuổi cơ trí dẫn đội phá án trong hai mươi tư tiếng!”

“!” Đột nhiên Tôn Tân đặt quyển sách và bánh bao trong tay xuống, cơ thể vội thò ra ngoài, nhìn qua với đôi mắt sáng ngời: “Đưa cho tôi xem!”

“?” Bạn cùng phòng cũng chưa từng thấy biểu cảm như vậy trên gương mặt của chàng trai đậu hũ bao giờ.

“!” Mắt trợn tròn như thế làm gì? Không phải chỉ là một nữ cảnh sát thôi sao…

Tôn Tân nhận lấy tờ báo, ánh mắt dừng lại trên bức ảnh hiên ngang mạnh mẽ đó vài giây rồi mới vui vẻ đọc những dòng chữ sau đó.

Trên gương mặt trắng trẻo sạch sẽ dần dần hiện lên nụ cười đẹp, cảm giác thiếu niên ngây thơ trong sáng nhạt đi, thay vào đó giải phóng ra vẻ sắc bén sáng rực.

Khi trong đôi mắt đen láy sáng ngời đó tràn đầy vẻ kiêu ngạo hóa ra còn có lực sát thương như vậy.

Người anh em ở giường dưới đứng dậy, bám vào mép giường, tò mò quan sát Tôn Tân, cậu ta nhìn tờ báo rồi lại nhìn thanh niên đang phát sáng kia, hỏi: “Tân Tử, là ai thế?”

“Là người nhà tôi!” Ngay cả giọng nói cũng vô cùng tự tin.

Bình Luận (0)
Comment