Chương 715: Lời tuyên chiến với kẻ giết người 1
”Sẽ chọc giận ông đi! Kẻ giết người kia?”
Bên trên có vết bầm hình tròn, rất có khả năng có thể phát hiện ra lượng nhỏ nguyên tố như vụn gỗ và bùn đất trong làn da.
Đợi sau khi về phòng giải phẫu, tôi sẽ kiểm tra cẩn thận khoang miệng và mặt.
Nếu trong khoang miệng thật sự có vết thương hình tròn, hơn nữa còn đồng nhất với vết bầm hình tròn trên mặt, trong vết bầm trên mặt lại có vụn gỗ như nhau.
Bên cạnh đó, sau khi thông qua tính toán cẩn thận, nếu hình dạng của vết thương hình tròn này trùng khớp với mặt bên của vật hình gậy đã tạo thành vết thương trạng thái đường trên người nạn nhân.
Đồng thời, trong phần da ở miệng vết thương dạng đường cũng có khả năng lấy được một lượng nguyên tố vụn gỗ rất nhỏ...
Như vậy có thể phán đoán được mấy vết thương này đều xuất phát từ cùng một cây gậy, hơn nữa còn là một cây gậy gỗ.”
“Sir Hứa lợi hại!” Dịch Gia Di càng nghe càng cảm thấy đặc sắc, sau khi ghi chép lên sổ lại không khỏi khen ngợi.
“Là năng lực mà pháp y nên có thôi.” Hứa Quân Hào mím môi, hơi hất cằm lên với vẻ đắc ý, sau đó lại vội vàng thu lại cái đuôi nhỏ vểnh cao lên của mình, quay người hướng về thi thể, nói tiếp: “Vết thương chí mạng là vết cắt qua yết hầu ở phía trước cổ, vết thương rất sâu, gần hết một vòng cổ, động mạnh chủ đều bị cắt đứt, chết rất nhanh.
Vết trói trên tay chân đều có từ khi còn sống, dây thừng bên cổ, trán, mạn đầu thì muộn hơn, nhưng cũng có từ lúc còn sống...”
Hứa Quân Hào vừa quay xung quanh thi thể, vừa thông qua quan sát đưa ra nhiều phán đoán sơ bộ hơn.
Trần Quang Diệu đi theo anh ta, hai người thi thoảng trao đổi vài câu, pháp y và bộ phận giám định hợp tác chung có thể tránh việc bỏ sót manh mối ở hiện trường, có hỗ trợ cho công tác khảo sát.
Wagner thi thoảng lại hỏi vài câu, nếu Hứa Quân Hào không thể đưa ra câu trả lời hoàn chỉnh thì Trần Quang Diệu còn có thể cho một đáp án bổ sung.
Dịch Gia Di lại vẫn luôn đối diện với thi thể, cũng không giống các thám tử khác liếc mắt bám theo Hứa Quân Hào và Trần Quang Diệu.
Cô giống như đang giao lưu sâu hơn với thi thể, nhìn thẳng vào mặt nạn nhân, vẻ mặt nặng nề và nghiêm túc.
Mỗi một người làm việc đều muốn để người khác nhìn thấy.
Anh cả cô sẽ vì bộ dáng nấu nướng của mình sau này có thể được thực khách thưởng thức mà cảm thấy vui vẻ. Sir Hứa vì năng lực của mình có thể có được sự tán đồng của cô và những thám tử khác mà cảm thấy hào hứng. Càng đừng nhắc đến minh tinh vui lòng thể hiện giọng hát và khả năng vũ đạo xuất sắc của mình trước mặt mọi người...
Vậy kẻ giết người thì sao?
Có phải cũng giống như vụ án hai mẹ con bị giết ở thị trấn nhỏ nước Anh đó mà anh Nhạc đã kể cho cô, sở dĩ bày thi thể thành tư thế quỳ là để triển lãm sao?
Sở dĩ người cầm quải trượng đầu rồng trói nạn nhân thành ra như vậy, ngoại trừ muốn anh ta quỳ lạy trước tượng Quan Công và răn đe ra, lẽ nào không phải vì muốn triển lãm cho tất cả mọi người nhìn thấy khi thi thể này bị phát hiện?
Muốn nạn nhân quỳ lạy mình, dùng thứ vũ khí đặc biệt giết chết nạn nhân ngay trước mặt mọi người có phải là để chứng minh tính ngông cuồng tự đại của hung thủ không?
Người giống như ông ta lẽ nào không muốn cho tất cả mọi người nhìn thấy sự lợi hại của mình?
Ngay khi người khác nhìn thấy thi thể này, lẽ nào hung thủ không khao khát được trông thấy vẻ mặt kính phục của người khác? Hoặc là vẻ mặt sợ hãi?
Đây cũng là huy chương của kẻ giết người.
Cho nên, liệu có phải hung thủ chính là một hộ gia đình ở gần đây không?
Dịch Gia Di quay đầu liếc mắt nhìn xung quanh, ở nơi nào mới có thể nhìn thấy bãi biển này?
Hay là chỉ thông qua báo chí đưa tin? Nhưng sẽ phải đợi đến ngày mai, hơn nữa chỉ có thể đọc được một vài bài báo nhỏ nhặt không đáng kể mà thôi, ông ta có thể thỏa mãn được sao?
Ánh mắt của Dịch Gia Di đột nhiên nhìn đi xa hơn, bến tàu này cách thành phố Du Ma Địa nói ra cũng không gần gì, nhưng dù sao thì Hương Giang vốn cũng không lớn, càng huống chi Du Ma Địa chỉ là một khu mà thôi, suy cho cùng cũng không tính là quá lớn.
Nếu có một cái kính viễn vọng không tồi, ở trong mấy tòa nhà cao tầng kia cũng có thể nhìn thấy tình hình ở bãi biển này đi... huống chi bãi cát bên này khá rộng, tầm nhìn thật sự rất tốt.
Sau khi thi thể bị đánh dạt vào bờ, xung quanh có dây cảnh báo bao quanh, ngăn cách toàn bộ những người không phận sự ở bên ngoài. Vậy xung quanh thi thể chính là một khu vực quan sát tuyệt hảo được khoanh vùng ra, vô cùng dễ định vị, nói không chừng... một cái kính viễn vọng có giá đỡ là có thể nhìn thấy rõ vẻ mặt của mỗi một vị thám tử.