Chương 762: Thợ săn nữ 2
Phương Trấn Nhạc mặc thường phục, khoác vai Dịch Gia Di đi vào trong quán mạt chược, ánh mắt cũng không hề quan sát xung quanh, giống một vị khách bình thường chọn một bàn, trả tiền, gọi trái cây, hành động cho thấy anh thường tới mấy nơi giải trí như vậy.
Chỉ là khi ngồi xuống, ánh mắt của anh nhanh chóng tuần tra về phía góc trong cùng quán mạt chược, trong nháy mắt đã bắt được bóng hình của Lỗ Vĩ Nghiệp.
Có đôi khi, người “thông minh” ngược lại sẽ vì kiêu ngạo mà phạm vào sai lầm cấp thấp nhất.
Cửa trước và cửa sau của quán mạt chược đều đã bị đội viên PTU bao vây, giám sát Phương và tổ trưởng Dịch ngụy trang thành tình nhân lôi thôi, ngồi cách Lỗ Vĩ Nghiệp hai bàn.
Sau vài phút, Lưu Gia Minh đi vào quán đánh mạt chược, sau khi mập mờ gật đầu với Phương Trấn Nhạc, hành động bắt giữ của cảnh sát cuối cùng cũng bắt đầu.
Bấy giờ, Lỗ Vĩ Nghiệp đang ngồi ở nơi đó, “quải trượng đầu rồng” của ông ta đặt ngay bên tay.
…
Tuy rằng sau khi Dịch Gia Di và Phương Trấn Nhạc tiến vào cửa vẫn luôn che giấu thân phận và sự chú ý của mình, cũng nhanh chóng quan sát toàn bộ người trong quán mạt chược với tốc độ có hiệu suất cực cao.
Trong lúc ánh mắt trao đổi đã xác nhận được thân phận vệ sĩ của bốn người ngồi bàn bên cạnh của Lỗ Vĩ Nghiệp.
Trước khi hành động, Dịch Gia Di đã rà lại một lượt hành động phải làm tiếp theo và vấn đề có khả năng sẽ gặp phải trong đầu.
Quan sát hoàn cảnh, sắp xếp bố cục, giống như không dám có sơ suất gì.
Tất cả đều đã lên kế hoạch xong, cô quay đầu đối diện tầm nhìn với Phương Trấn Nhạc, chậm rãi quay người, bước đi nhẹ nhàng về phía Lỗ Vĩ Nghiệp, sau khi tích lực mới bất chợt hóa tĩnh thành động, vô cùng nhanh nhẹn vòng qua bàn ghế ngăn giữa hai bàn bọn họ.
Trong nháy mắt Dịch Gia Di hóa thành hỏa tiễn đột phiên phóng tới, bốn tên vệ sĩ dựng thẳng mắt, động tác không chậm đứng bật dậy, lao về phía Lỗ Vĩ Nghiệp.
Nhưng nữ cảnh sát đã chiếm trước tiên cơ, có sự phòng bị đối đầu với vô tâm, chung quy vẫn nhanh hơn vài giây.
Chỉ mấy chục giây, trong tiếng vang ồn ào của bàn ghế va đụng, đã giúp Dịch Gia Di nhanh chóng lao tới bên cạnh Lỗ Vĩ Nghiệp.
Trước khi vệ sĩ lao tới trước mặt, giơ súng giơ dao hướng về phía cô, tay trái của cô đã ấn lên vai Lỗ Vĩ Nghiệp, Lỗ Vĩ Nghiệp muốn vòng ra sau hoặc cúi người bị đè về ghế, một tay khác không biết từ khi nào đã rút súng, họng súng vô cùng dùng sức dí thẳng vào huyệt thái dương của Lỗ Vĩ Nghiệp, ấn đầu đối phương nghiêng về một bên khác.
Gân xanh trên hai tay cô nổi lên, tư thế đứng cực vững, vẻ mặt kiên nghị nghiêm túc, sắc bén giống như mũi tên xé gió, toàn thân lộ ra khí lạnh.
“Cảnh sát phá án, tất cả mọi người không được nhúc nhích!” Dịch Gia Di tức giận hô to, sau đó quay đầu, ánh mắt giống như tia điện lạnh, bắn thẳng về phía bốn tên vệ sĩ vẫn đang nóng lòng muốn bắn: “Dám động một cái, đầu Lỗ Vĩ Nghiệp sẽ nổ nát ngay!”
Nếu phạm nhân giãy dụa, thậm chí cầm súng phản kháng, cảnh sát có thể tử hình nghi phạm ngay tại chỗ.
Đây là chuyện phía cảnh sát muốn nhưng chỉ sợ không phải điều mà Lỗ Vĩ Nghiệp muốn.
Quả nhiên, ông ta lập tức giơ hai tay lên, bất động nói với phía sau: “Ngồi xuống hết!”
Tuy vẻ mặt của bốn tên vệ sĩ bất tuân, ánh mắt hung tợn nhưng cũng không thể không nghe lời chú Nghiệp, cuối cùng vẫn không tình không nguyện ngồi xuống, nghe lời đặt vũ khí trong tay xuống bàn, sau đó giơ cao hai tay ra sau đầu.
Khi bốn tên vệ sĩ thu hút ánh mắt của mọi người, Lỗ Vĩ Nghiệp buông tay, lập tức cái quải trượng đầu rồng rơi xuống sàn, bị ông ta đá nhẹ một cái, lăn xuống gầm bàn.
Nhưng cứ cố tình trò vặt vãnh này hoàn toàn rơi vào mắt của Dịch Gia Di và Phương Trấn Nhạc.
Sir Phương vòng đến sau lưng của Dịch Gia Di, giơ súng thủ góc chết hộ cô, giật ngay cái khăn trải bàn trên bàn nhỏ bên cạnh, nhanh chóng cùi người duỗi tay tới, và cái quải trượng đầu rồng đó đã nằm trong tay anh.
Thấy bốn tên vệ sĩ đã nằm phục, Phương Trấn Nhạc cho súng vào bao, lấy còng tay nhanh nhẹn khóa Lỗ Vĩ Nghiệp lại, lại móc súng ra chỉ vào đầu ông ta, thay thế Dịch Gia Di.
Dịch Gia Di thở phào nhẹ nhõm một hơi, vừa cảnh giác xung quanh vẫn còn người khác, vừa nhận lấy quải trượng đầu rồng.
Trong nháy mắt siết chặt trong tay, trái tim đang đập rất nhanh của cô cuối cùng cũng dần bình ổn.