Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 778 - Chương 778 - Màn Thẩm Vấn Dễ Như Trở Bàn Tay 1

Chương 778 - Màn thẩm vấn dễ như trở bàn tay 1
Chương 778 - Màn thẩm vấn dễ như trở bàn tay 1

Chương 778: Màn thẩm vấn dễ như trở bàn tay 1

Anh ta nhìn thấy hình như cô đang tỏa sáng.

Lỗ Vĩ Nghiệp nghiêm mặt nhìn chằm chằm vào Dịch Gia Di một lúc, đột nhiên lại nghiêng đầu cười rộ lên.

Khi lại quay mặt về phía cô, ông ta đã khôi phục lại bộ dáng tự tin trước đó của mình, năm ngón tay đặt trên mặt bàn, nhanh chóng gõ lần lượt lên bàn, ông ta nhẹ giọng nói: “Madam, có tình cảnh nào mà tôi chưa từng thấy qua, muốn dọa tôi à?”

Dịch Gia Di sững sờ, sau đó lại tươi cười lắc đầu: “Bị ông phát hiện rồi.”

Cô vỗ lên văn kiện trước mặt, nghiêm túc gật đầu và bảo: “Đúng, khẩu cung của mười mấy người nghe quá khoa trương, quả thật không thể lừa được ông.”

Lỗ Vĩ Nghiệp thấy quả nhiên như mình dự liệu, ngay cả cô cũng không thể không thừa nhận bản thân đang lừa người, tâm trạng lập tức giãy khỏi những cảm xúc tiêu cực như nghi ngờ và căng thẳng vừa rồi để biến trở về thả lỏng và hả hê.

Tình hình từ cực xấu đến cực tốt, đến ngay cả một tay lõi đời vẫn luôn điềm tĩnh giống như ông ta cũng trong lúc nhất thời không có cách nào thu lại cảm xúc, không nhịn được mà hất cằm bật cười rất to tiếng.

Cười đủ rồi, ông ta lại nhẹ nhàng lắc đầu.

Nữ cảnh sát trước mặt quả thật khá có lòng kiên nhẫn, ngay cả một người lăn lộn hơn năm mươi tuổi để kiểm soát một khu vực này như ông ta cũng suýt chút nữa bị cô dọa sợ.

Khi lại nâng mắt nhìn qua, trong mắt mang theo vẻ nghiền ngẫm, ông ta bắt đầu phỏng đoán rốt cuộc Dịch Gia Di là một người thế nào, sinh ra trong thế gia hào môn? Nhưng lại lập chí làm cảnh sát. Liệu có phải là loại con gái ngu ngốc đơn thuần mang theo ước mơ bị chính nghĩa giả đối tẩy não đó không…

Nếu muốn khiến một người như vậy sa đọa, chơi đùa cô thì nên ra tay từ đâu? Làm thế nào mới khiến bản tính chân chính của cô mở ra, dần dần, từ từ tín ngưỡng sụp đổ, nhân cách bị hủy hoại… ha ha… ha ha…

“Có điều.” Dịch Gia Di đột nhiên dừng bàn tay đang sắp xếp văn kiện lại, muốn kéo ra một khe nứt trong thế giới tinh thần đề phòng chặt chẽ của ông ta, chỉ dùng vài ba câu đương nhiên không có khả năng.

Khi cô đi vào phòng thẩm vấn này đã chuẩn bị sẵn sàng phải từng bước một tấn công, từng chút một hoàn toàn khiến ông ta mơ hồ, sau đó khiến tâm trạng và thần trí của ông ta dần dần hoàn toàn mất đi sự tự tin và thong dong, sau đó bị cô dắt vào trong hố.

Hai người đang tính toán nhắm vào đối phương, đôi mắt sáng ngời và đôi mắt đục ngầu đối diện, tiếng kèn lệnh báo hiệu trận chiến hiệp hai đã vang lên.

“Lỗ Vĩ Nghiệp, tuy không có mấy chục bản khẩu cung nhưng ở đây quả thật có sáu bản khẩu cung.” Dịch Gia Di nói xong, dần dần thu lại nụ cười, nét mặt cũng trở nên nghiêm túc hẳn.

Cô vừa nói vừa phất văn kiện trong tay cho Lỗ Vĩ Nghiệp nhìn: “Bản khẩu cung đầu tiên tới từ Tề Triết, một trong những vệ sĩ của ông. Khi Vương Tân Thu chết, anh ta đang bảo vệ bên cạnh ông, tận mắt nhìn thấy toàn bộ quá trình, đã nói tất cả mọi chuyện ra một cách rõ ràng.

Bản khẩu cung thứ hai tới từ ông chủ quán mạt chược, bọn họ đều gọi ông ta là mèo mắt to, trên thực tế ông ta tên là Bạch Song Ngân. Anh trai ruột của ông ta tên là Bạch Song Kim, nhưng mọi người tôn trọng gọi ông ta một tiếng ‘Bạch tiên sinh’. Vị Bạch tiên sinh này đã cùng làm ăn gì với ông, ồ, chú Nghiệp, không cần tôi nói chi tiết chứ? Đường Dundas có lưu lượng người tập trung, nước mỡ rất béo, ông giao địa bàn này cho ông ta có thể thấy ông thân thiết với ông ta bao nhiêu. Như vậy, đương nhiên em của một người như thế cũng không thiếu được ông quan tâm, chẳng trách khi chúng tôi thẩm vấn ông chủ quán mạt chược này lại khó khăn như vậy. Ngược lại ông ta cũng muốn trung thành và tận tâm với ông lắm, mà tiếc ghê, chú Nghiệp, tôi phải hỏi lại ông một lần nữa.

Ông có hiểu không? Người cực đoan xu lợi nào có nghĩa khí thật sự gì đâu. Giữa mọi người chỉ có suy tính lợi ích mà thôi. Trong thế giới cá lớn nuốt cá bé này, ông trông mong vào lúc ông là kẻ xấu sa cơ sẽ còn có người không cầu tự bảo vệ bản thân mà chỉ cầu không tiếc mạng sống vì ông sao?

Sở dĩ ông cho Bạch tiên sinh địa bàn này để Bạch tiên sinh làm ăn với ông, nhưng lại không chấp nhận đứa em trai này của Bạch tiên sinh cũng là vì ông hiểu năng lực và tính cách của mèo mắt to, đúng chứ?

Bình Luận (0)
Comment