Chương 779: Màn thẩm vấn dễ như trở bàn tay 2
Nhưng, không chỉ ông nhìn thấu cách làm người của mèo mắt to mà phía cảnh sát cũng có thể nhìn ra được.”
Dịch Gia Di cười ha ha, phẩy xấp văn kiện trong tay, khoe với Lỗ Vĩ Nghiệp: “Ông xem, một bản khẩu cung dày như vậy cơ mà.”
Trên thực tế, mèo mắt to hoàn toàn vẫn chưa khai, Dịch Gia Di thậm chí còn chưa đích thân đối diện với mèo mắt to.
Nhưng cô đọc toàn bộ hồ sơ liên quan đến Bạch tiên sinh và mèo mắt to mà Gary đã thu thập được, cộng thêm sau khi trao đổi với Tannen, đều nhất trí cho rằng chú Nghiệp dùng Bạch lão đại trong đó mà lại không dùng Bạch lão nhị như vậy, trừ phi không muốn cho anh em nhà họ Bạch bành trướng thế lực ra, nhất định là còn có nguyên nhân khác. Vì vậy suy đoán tính cách của Bạch lão nhị có thiếu sót, khiến cho chú Nghiệp đã chọn Bạch lão đại mà lại từ bỏ Bạch lão nhị.
Cho nên bây giờ trên thực tế, Dịch Gia Di chỉ đang lợi dụng sự ghét bỏ và không tin tưởng của Lỗ Vĩ Nghiệp đối với Bạch lão dị mà công tâm ông ta.
Cô thoạt nhìn thong dong nhưng trên thực tế vẫn luôn quan sát những phản ứng nhỏ nhặt của Lỗ Vĩ Nghiệp trong sự khẩn trương.
Khi thấy lông mày ông ta hơi nhíu lại, tròng mắt đảo nhanh vài vòng, ngón tay nhàn nhã gõ lên mặt bàn cũng cứng ngắc, Dịch Gia Di lập tức thả lỏng.
Cô và Tannen đoán đúng rồi.
Một khi Lỗ Vĩ Nghiệp bắt đầu nghi ngờ mấy người mà cô thuận miệng bịa đặt ra này, vậy tiếp theo lời mà cô định nói, phần lớn ông ta cũng sẽ tin một ít.
Bên ngoài phòng thẩm vấn, cảnh ti Hoàng quay đầu qua với vẻ kinh ngạc, vài giây sau mới hỏi Wagner: “Các cậu thẩm vấn mèo mắt to Bạch Song Ngân từ khi nào? Lượng khẩu cung này có thế nào cũng phải thẩm vấn trong hai tiếng cơ mà… sau hành động bắt giữ, thời gian thẩm vấn có nhiều như vậy sao? Không phải còn họp với tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức hay sao…”
Wagner nở nụ cười có hơi mất tự nhiên: “Sir Hoàng, chúng tôi chỉ thẩm vấn đơn giản mèo mắt to thôi, đại khái thời gian còn chưa đến nửa tiếng… hơn nữa, tổ trưởng Dịch còn chưa có thời gian đích thân tới thẩm vấn mèo mắt to.”
“Vậy sao cô ấy…” Đột nhiên cảnh ti Hoàng hiểu ra, ông ta im lặng, nhướng mày nhìn Wagner với vẻ dở khóc dở cười rồi lại nhìn Dịch Gia Di trong phòng thẩm vấn: “Toàn bịa hết à?”
Wagner gật đầu: “Đúng vậy.”
Không sai, toàn bịa hết.
“…” Cảnh ti Hoàng cười xùy một tiếng, sau đó lại ra sức lắc đầu, cũng không biết là bất đắc dĩ hay là khen ngợi nữa.
Đại khái, ít nhiều gì cũng có chút cảm thán kiểu “thời đại thay đổi rồi” “là tôi đã già rồi.”
Dịch Gia Di ở trong phòng thẩm vấn vẫn đang tung chiêu, cảnh ti Hoàng không có thời gian cảm khái quá nhiều, quay đầu lại vội vàng quan sát tiến triển trong phòng thẩm vấn.
“Đây là khẩu cung của Trương Đại Bảo, của Lưu Phong, của Vương Thổ Kim, các vệ sĩ của ông ngược lại cũng kiên trì một khoảng thời gian, nhưng thời gian này cũng đủ ngắn.
Còn có một bản là của tài xế Triệu Bảo Đằng của ông, ngược lại ông ta cũng rất thông minh, rất nhiều chuyện có thể không tham gia thì không tham gia, cố hết sức không cần biết quá nhiều. Nếu tiền kiếm được đã không phải tiền bán mạng thì không cần biết quá nhiều bí mật không cần mạng làm gì. Chẳng qua… thông tin về một vài mốc thời gian và hành tung mà ông ta cung cấp, ngược lại cũng từ khía cạnh xác minh rất nhiều chuyện.
Ồ đúng rồi, còn có vợ ông nữa, tôi vẫn luôn cho rằng vợ của đại lão sẽ rất thông minh chứ, đều là nữ đại lão cơ mà, nhưng hóa ra lại không phải. Chú Nghiệp, không biết đợi chú biết vợ chú đã nói ra điều gì, liệu có hối hận vì lúc đầu mình đã không lấy một người thông minh mà lại lấy một cô bên ngoài tô vàng nạm ngọc không nữa.”
Ánh mắt của Dịch Gia Di từ đầu đến cuối đều nhìn chằm chằm vào biểu cảm của Lỗ Vĩ Nghiệp, thấy đột nhiên ông ta chuyển tầm nhìn từ trên ngón tay về phía mình, cô mới giống như chợt nhớ ra gì đó, cười bảo: “À đúng rồi, chú Nghiệp, tuy rằng mấy khẩu cung này không đến mười mấy phần, nhưng trong vòng bốn mươi tám tiếng, tôi chắc hẳn có thể tập trung đến con số mười mấy bản khẩu cung này.
Chúng tôi đã chuẩn bị xong danh sách phải thẩm vấn rồi, đầu tiên là Vương Đình, anh Đình thân là người duy nhất có thẻ nhà của ông, anh ta chắc chắn biết rất nhiều đây? Ồ đúng rồi, anh ta đang ở phòng thẩm vấn bên cạnh, lát nữa tôi sẽ đi xem anh ta đã khai được bao nhiêu.”